Bìa truyện

Là một sinh viên mới nhập học đi kèm tính tình khá mong manh dễ vỡ, trên mạng người ta còn có thuật ngữ "sinh viên giòn tan" để chỉ tuýp người như tôi. Một ngày nọ, khi đang ở canteen trường, tôi bị khuỷu tay của một anh bạn trong câu lạc bộ thể thao va vào đầu. Ôí giồi ơi! Chấn động n/ão tại chỗ! Nam sinh thể thao kia bưng khay cơm, nhìn tôi ngã xuống đất: "Mẹ kiếp,giả vờ ăn vạ ki/ếm chuyện với ông đây à?!" Sau này, hắn ôm eo tôi, dỗ dành: "Vợ ơi, ngoan nào, làm lại lần nữa đi."

8/10
Bìa truyện

Tôi đã thích cậu bạn cùng phòng của mình, Trì Dã. Chúng tôi luôn như hình với bóng, nhưng cậu ấy là trai thẳng, chỉ coi tôi như anh em tốt. Sau này, tôi thua trò chơi và bị ph/ạ t phải hô n người khác. Thế mà cậu ấy lại mặt đen như mực, é/p tôi vào tường, nói: "Đều là đàn ông, h ôn cậu ta chi bằng h/ôn tôi."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 赵粥粥

Văn án: Tôi trúng lời nguyền nụ hôn với một thằng con trai khác. Nếu không hôn thì tôi sẽ — – đi đường chân trái vấp vào chân phải, vặn thành bánh quẩy xoắn, ngã sấp mặt, tè ra quần, còn phải mặc tã lót, ngồi trên xe lăn tức bản thân đến ch*t, trọn đời không được tái sinh. Đúng là lời nguyền, thật quá đ/ộc á/c. Đã sắp đến giai đoạn té sấp mặt luôn rồi. Vì bảo vệ đũng quần, tôi đành phải mặc tã, thà ch*t cũng không đầu hàng. Đối thủ không đội trời chung của tôi từ trên xe lăn bò xuống, mắt đỏ hoe lết đến trước mặt tôi đi/ên cuồ/ng cưỡng hôn tôi. Chẳng lẽ là hắn cũng bị dính lời nguyền kia sao? Vậy nếu dựa theo trình tự trừng ph/ạt hắn...... đang mặc tã rồi......? -------- Đúng là "Hạ cái tôi đôi mình, nếm vị tình đôi môi" hehe

8/10
Bìa truyện

Văn án: Người bạn cùng phòng to cao vẫn luôn ít nói có chút kì lạ. Anh cứ đỏ mặt nhìn tôi, nhường nhịn tôi đủ đường, thậm chí còn lén tr/ộm quần l/ót của tôi. Tôi giả bộ không biết. Nhưng khóe miệng lại lén cong lên. Bởi vì cuối cùng chú chó mình đã “câu” rất lâu cũng sắp “cắn câu” như ý muốn rồi.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 去皮荔枝

Giới thiệu: Sau khi bị trùm trường b/ắt n/ạt một lần nữa, tôi lấy hết can đảm đi tìm anh trai cậu ta cáo trạng. Người đàn ông mặc vest đi giày da bị tôi mặc đồng phục chặn ở một góc tường, ngữ điệu lạnh lùng bất đắc dĩ: “Đàn ông nhà họ Chu, chỉ nghe lời vợ mình.” Tôi bối rối cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: “Vậy em làm vợ anh, anh dạy dỗ lại em trai mình, được không?”

8/10