Bìa truyện
Tác giả: Hạ Tiểu Lí

Sau một t/ai n/ạn hy hữu, tôi và trùm trường không biết làm thế mà lại có thể cảm nhận được nỗi đ/au của nhau. Mỗi khi tôi đến ngày đèn đỏ, cậu ta lại gào khóc thảm thiết như cha ch*t mẹ ch*t: "Lâm Hạ Hạ, cậu mau dừng lại đi, không tôi sẽ mổ bụng t/ự s*t mất!" Tôi chỉ biết im lặng chịu đựng nỗi đ/au dày vò. Và rồi, cũng chính vì không muốn nếm trải cảm giác kinh khủng ấy thêm một lần nào nữa, cậu ta bắt đầu tìm đủ mọi cách để chăm sóc, bồi bổ cho tôi, ân cần chu đáo đến mức không thể tin nổi. Một đêm nọ, tôi bỗng cảm thấy cơ thể có chút khác lạ, một cảm giác khó tả len lỏi khắp người. Tôi tức gi/ận gọi video cho cậu ta: "Trần Hoài, cậu đang làm cái quái gì thế hả!" Mặt cậu ta đỏ bừng, lắp bắp giải thích: "Ờ thì... cái đó... cậu nghe tôi giải thích..."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 君莫笑

Văn án: Tôi vô tình biết được Lạc Tùy chính là đối tượng trong tương lai của tôi qua một phần mềm ghép đôi. Với quyết tâm ch/áy bỏng, tôi lập ra một kế hoạch tỉ mỉ để sớm ngày bắt được trái tim hắn ta. Nhưng mà Lạc Tùy lại tỏ lạnh lùng, thẳng thừng từ chối tôi. Đến khi tôi quyết định thay đổi mục tiêu, lại nhận được ánh mắt thoáng chút không vui của hắn… Chẳng lẽ hắn đang gh/en?

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 一口无花果

Giáo bá là thế hệ giàu có đời thứ hai, tôi là sinh viên nghèo. Nhưng hắn đã lấy đi tất cả phí sinh hoạt của tôi vào ngày sinh nhật của tôi. Tôi không dám phản khác hắn, chỉ âm thầm cầu nguyện: “Ông Thần Tài, xin phù hộ cho con sau này sẽ có tiền hơn giáo bá!” Sau khi điều ước được thực hiện, tôi đúng thật là giàu hơn hắn. “Bà xã, có thể phát cho anh 200 bao lì xì không, đồ hộp chó nhà chúng ta ăn hết rồi.” Giáo bá đã trở thành chồng của tôi, ngoan ngoãn mà quỳ trên mặt đất dưới chân của tôi xin phí sinh hoạt .

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 道士十七​

Khi tôi mở mắt ra, bên tai đã đầy những âm thanh cảnh cáo hỗn lo/ạn. “Mời tất cả học sinh vào phòng học trước bảy giờ bốn mươi lăm, nếu không bạn sẽ trở thành bữa trưa trong căn tin của trường.” Tiếng loa trường vang lên đến nỗi đinh tai nhức óc, nội dung trong đó càng khiến cho tôi sởn tóc gáy. Biến học sinh thành bữa trưa? Có ý gì vậy?!

8/10
Bìa truyện

Khi ngủ chung giường với bạn cùng phòng, tôi lại bất ngờ nghe được tiếng lòng của hắn: [Trên đời này làm sao có thể có người con trai mềm mại thơm tho như vậy chứ? Thật sự rất muốn hôn cậu ấy một cái nha ~] [Lâm Lâm sao lại đáng yêu như vậy chứ, h/ồn của mình cũng sắp bị cậu ấy câu đi rồi ~ ] [Dù sao hiện tại Lâm Lâm đang ở bên cạnh mình, nếu không thì…?] Ngay sau đó, tôi ngước mắt nhìn thẳng vào mắt bạn cùng phòng: “Cậu... cậu bình tĩnh đi.” “Tôi coi cậu là người anh em, cậu lại nhìn trúng tôi?”

8/10