Nhận ra bạn trai mình chính là kẻ ph/ản diện trong tiểu thuyết, tôi quyết định thực hiện đúng vai trò của một nhân vật phụ, mỗi ngày đều làm chuyện ng/u ng/ốc. Hy vọng cậu ta sẽ móc ví trong túi quần, n/ém tiền cho tôi rồi bảo tôi b/iến đi. Kết quả, cậu ta tháo dây thắt lưng. Tôi đâu có bảo cậu ta m/óc cái này ra chứ!!!
Kế Hoạch Dỗ Dành Anh Trai
Hoàn thànhTôi xuyên vào chính cuốn sách mình viết. Trở thành tiểu thiếu gia được cưng chiều nhất của gia tộc họ Giang hào môn. Còn anh trai tôi, ngay cả người hầu cũng có thể tùy tiện chà đạp. Cũng chính là nhân vật chính do tôi tạo ra. Chỉ khi tận mắt chứng kiến, tôi mới hiểu: những dòng bối cảnh bi kịch tôi viết qua loa, với một đứa trẻ lại tàn khốc đến nhường nào. Từ ngày đó trở đi, tiểu thiếu gia nhà họ Giang ai dỗ cũng không nghe. Chỉ cần anh trai. Rồi một ngày nọ, người anh trai ai tới cũng không cần, chỉ cần đứa em trai ngoan của mình.
Phong Dữ Uyển
Hoàn thànhVăn án: Tôi xuyên vào bên trong tiểu thuyết cẩu huyết về thiên kim thật giả, lại cảm nhận được thiên kim thật bị mọi người không để vào mắt. Buổi tối hôm về nhà, trong phòng thiên kim giả truyền đến tiếng nói chuyện của vài người. Hai người anh trai sinh đôi của tôi bảo: "Muốn ở lại đây, phải nghe lời các anh nha.” Thiên kim giả tỏ ra đ/áng th/ương nói: "Xin các anh...... Đừng đ/uổi em đi, em nhất định sẽ ngoan.” Tôi liền hóa đ/á tại chỗ. Tôi biết gia đình này sẽ không chào đón tôi. Các người đều không đi, thì ta đi vậy được chưa?
Xuyên thành nữ sinh ôm con bỏ chạy
Hoàn thànhTôi xuyên thành nữ sinh ôm con bỏ chạy trong truyện tổng tài bá đạo. Lúc này người đang ngồi trên xe bỏ trốn. Sau khi hiểu rõ tình hình, tôi dứt khoát liên lạc với bá tổng. “Tôi có th/ai rồi, mau đến đón tôi.” Do đó, tôi mẫu bằng tử quý* trở thành bà chủ giàu có nhà hào môn. *Mẫu bằng tử quý: mẹ phúc nhờ con. Không ngờ mấy tháng sau, có một người đàn ông lạ mặt bấm chuông cửa. Anh ta nhìn tôi với ánh mắt hung á/c nham hiểm: “Rốt cuộc em muốn chạy đến khi nào?”
Pháo Hôi Bị Anh Trai Nữ Chính Tán Đổ Rồi
Hoàn thànhTôi xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình sủng ngọt, trở thành pháo hôi nam phụ. Theo đúng cốt truyện, tôi phải chuốc xuân dược nữ chính, sau đó bị nam chính đạp g/ãy hai cái xươ/ng sườn. Nhưng khi tôi mở cửa phòng bao, lại phát hiện nữ chính vốn nên có mặt trong đó hoàn toàn mất tích. Còn anh trai của nữ chính thì đang ngồi dựa lười biếng trên ghế sofa, thản nhiên cầm ly rư/ợu đã bị bỏ th/uốc. Nghe tiếng mở cửa, ánh mắt anh ta lập tức khóa ch/ặt lấy tôi. Rồi ngửa đầu, uống cạn ly rư/ợu có “phụ gia”, mỉm cười hỏi: “Còn không chạy à?”