
Tôi xuyên vào truyện, trở thành người đồng hành học tập của thiếu gia nhà hào môn – nam chính công. Thiếu gia mắc bệ/nh tâm lý, từ nhỏ đã mang tính cách u ám và có xu hướng b/ạo l/ực. Lớn lên thì có vẻ khá hơn một chút, thành lập hẳn một phòng nghiên c/ứu. Tôi hỏi anh ta định làm gì. Anh nói muốn nghiên c/ứu th/uốc… sinh con. Tôi bình tĩnh hỏi: “Anh nghiên c/ứu cái đó để làm gì?” Anh đáp: “Cho em uống.” Tôi: “……”
Hải Đường Tầm Ngọc
Đang raVăn án: Ta xuyên thành nữ phụ đ/ộc á/c trong văn c/ứu rỗi, sở thích lớn nhất là tr@ t//ấn nam chính Bùi Tầm. Sau khi hắn có quyền thế thì chuyện đầu tiên chính là x/ử l/ăng tr/ì ta. Sau khi xuyên không, ta k/inh h/ồn b/ạt v/ía buông hắn ra. “Không kiên nhẫn chơi với ngươi, bổn tiểu thư chán rồi, c//út đi.” Sau này, lúc ta sắp mây mưa với lang quân mà ta nhung nhớ. Ta lại bị Bùi Tầm túm lấy cổ áo kéo về. Hắn nh/ốt ta vào Kim Ốc. Hắn qu/ỳ trước mặt ta, hai tay dâng r/oi lên. “Sao lại không kiên nhẫn chơi? Tiểu thư, ta sẽ không kêu đ//au nữa.”
Bỗng Dưng Trúng Số... Cũng Khổ
Đang raVăn án: Sau khi trúng xổ số ba mươi vạn, tôi c/ưỡng é/p kết thúc cuốn tiểu thuyết đang viết dở của mình. Nữ chính soi gương bị sắc đẹp của mình làm sướng ch*t. Nam chính đi đường dẫm lên vỏ chuối té ch*t. Nhân vật phản diện hút th/uốc trong nhà bị n/ổ bình ga ch*t. Tôi đ/iên c/uồng viết: “Ng/ỏm! Đều ng/ỏm hết cho lão nương!” … Đêm hôm đó tôi đã xuyên sách, bị buộc phải sửa chữa cái cốt truyện nhão nhoẹt đó thì mới có thể trở về thế giới hiện thực. Nhưng tôi đã chậm một bước rồi, khi tôi đến nhà nữ chính thì cô ấy đã bị sắc đẹp của mình làm sướng ch*t rồi. Mà ở hiện trường tôi thành kẻ tình nghi duy nhất. “Cô ta tự mình sướng ch*t! Là sướng ch*t đấy! Tại sao anh lại không tin?” Đối diện tôi là đội trưởng đội cảnh sát, anh ấy đã hút th/uốc suốt một đêm vì không hiểu sao máy phát hiện nói dối của cục cảnh sát lại bị hỏng vào lúc này.
Bánh Bao Ngào Đường
Đang raVăn án: Tôi xuyên thành nữ chính trong truyện ngược, còn anh trai tôi lại xuyên thành nam chính. Vào đêm tân hôn của chúng tôi, tôi hoang mang không biết làm gì, bèn quay sang hỏi anh tôi: “Làm sao bây giờ ?” (怎么整 /Zěnme zhěng/) Có lẽ anh tôi bị s/ốc quá lên đã nghe nhầm thành “Làm hay không?” (整不整 /Zhěng bùzhěng/) *đọc nhanh nghe sẽ giống nhau Sắc mặt anh trai tôi ngay lập tức thay đổi, quay sang m/ắng tôi một tràng: “Anh không thể ngờ em lại là người như vậy. Nói đi, em bắt đầu ngấp nghé anh từ khi nào? Chúng ta như vậy là không đúng, blah blah blah…..” Đợi đến khi anh ấy không dễ dàng blah blah xong, sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi, cả mặt đỏ bừng, ngại ngùng nói: “Làm!”
Phá Cách
Đang raVăn án: Tôi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngược luyến PO (*) với vai nữ chính. (*) Tiểu thuyết PO đại khái là kiểu truyện H, truyện nhiều c/ảnh n/óng. Trong nguyên tác, cô bị bảy nam chính gi/ày v/ò, dây dưa, cuối cùng bị chơi đùa đến ch*t. Còn tôi, hóa thân thành một bậc thầy quản lý thời gian, t/ẩy n/ão cả bảy người đàn ông để làm việc cho mình. Sau khi đăng 10 bài SCI, thành lập 3 công ty, phát hành 2 album và giành giải thưởng âm nhạc lớn, tôi cảm thấy chán nản. Vì vậy, tôi gửi cho từng người trong số họ một tin nhắn chia tay. Nhưng không cẩn thận, tay tôi lỡ bấm thêm một cái... tạo ra một nhóm chat gồm cả bảy người. Nội dung tin nhắn: "Xin lỗi, trong mối qu/an h/ệ này, tôi đã dành 100% chân thành, toàn bộ nhiệt huyết, nhưng tôi luôn cảm thấy anh lúc lạnh lúc nóng, lúc gần lúc xa. Tôi mệt mỏi rồi. Kiếp sau hy vọng anh yêu tôi thật lòng. Tạm biệt, không bao giờ gặp lại." Hiện tại, cả bảy người bọn họ đang tập hợp trước cửa nhà tôi, đồng thanh hỏi: "Cô thực sự yêu ai?"