Q/uỷ Mệnh không hổ danh là “tướng tài đắc lực” của Lý Trấn.
10 người xếp hàng trước ta, sau khi đ/á/nh cược, chỉ có một người thành công sống sót.
Trên sân khấu tràn ngập m/áu tươi, quả thật như địa ngục Atula.
Tỉ lệ loại bỏ người chơi kinh khủng như thế, đã khơi dậy lượt bình luận nhiệt tình của người xem livestream, không ngừng sợ hãi kinh phục trước độ đ/áng s/ợ của phó bản Thiên tự cấp 1.
Đến lượt của tên đứng trước mặt ta, hình như hắn ta tè cả ra quần.
Q/uỷ Mệnh không nhẫn nại mà chỉ vào viên xúc xắc và tuyên bố luật chơi.
“Chào mừng đến với canh bạc của ta. Như các ngươi thấy, đây là viên xúc xắc có 6 mặt bình thường. Tiếp theo, ta bỏ xúc xắc vào cốc, lắc ngẫu nhiên. Sau khi dừng lại, ngươi cần cho ta 1 con số. Đoán đúng liên tục 3 lần, ngươi có thể rời đi an toàn. Đoán trật, vậy thì cảm phiền, giao nộp m/áu thịt của ngươi cho ta.”
Quy tắc thì cực kỳ đơn giản.
Chỉ là đoán số nút mà thôi.
Nhưng x/á/c suất t/ử vo/ng thì lại cực kỳ cao.
Xúc xắc có 6 mặt tương ứng 6 con số, x/á/c suất đoán trúng là một phần sáu. Mà đoán đúng 1 lần cũng không có tác dụng, cần phải đoán trúng 3 lần liên tiếp, thì mới qua được ải.
X/á/c suất để có thể vượt qua ải này giảm xuống chỉ còn 5 phần ngàn.
Quả thật vô cùng nhỏ.
Nếu đơn thuần là dựa vào may mắn để thắng cược, thì coi như là đứa con của số mệnh.
Sau khi cầm cốc lên, Q/uỷ Mệnh chậm rãi lắc, rồi đặt xúc xắc trước mặt.
“Mời.”
Người đàn ông trước mặt ta căng thẳng cực độ, r/un r/ẩy mấy giây, mới chịu mở miệng đoán: “1?”
Cốc mở ra, thật kinh ngạc, là 1.
Hắn ta thở phào một cái.
Q/uỷ Mệnh cười nhếch mép, ung dung lắc xúc xắc tiếp.
“Đoán thử số mấy?”
Người đàn ông do dự nửa phút, cuối cùng mới khó khăn quyết định câu trả lời: “Tôi đoán…4.”
Điều không ai ngờ tới, anh ta lại lần nữa đoán trúng.
Nhìn anh ta thở một hơi dài nhẹ nhõm, ta bất giác hồi hộp theo.
Tên này cũng may mắn đó chứ.
Q/uỷ Mệnh nhếch miệng cười hừ một tiếng, lắc lượt xúc xắc cuối.
“Còn lần này?”
Người đàn ông không dám buông lỏng, nín thở, trầm ngâm một lúc lâu.
Cuối cùng cũng nói ra một con số.
“6.”
Sau đó, hắn ta nhắm ch/ặt hai mắt, hai tay đan ch/ặt vào nhau.
Vừa r/un r/ẩy, vừa cầu nguyện một cách tuyệt vọng.
Cốc mở ra, xúc xắc lại không “tuân theo” nguyện vọng của anh ta, nằm im tại số “3”.
Q/uỷ Mệnh cười đi/ên cuồ/ng.
“Đoán sai rồi, m/áu thịt của ngươi phải nằm ở đây thôi.”
Bộ xươ/ng trắng thật gh/ê r/ợn, người đàn ông ch*t thảm vô cùng.
Một làn sương m/ù ảm đạm lơ lửng phía trên sân khấu mờ ảo.
Tiếng hét thảm thiết vang vọng không ngừng.