Chương 5.

Tôi lấy điện thoại ra soạn tin nhắn: [Anh ơi, em họp xong rồi, tuần sau bọn em sẽ đi teambuilding ở biển!] Tin nhắn vừa gửi đi, điện thoại của Lục Tư Niên lập tức "oong" lên một tiếng rung. Anh ta cong môi, ngón tay thon dài chạm nhẹ vào màn hình. Chủ nhiệm thấy vậy, buột miệng hỏi: "Đang nhắn tin với ai thế? Cười vui vậy, bạn gái à?" Vì tò mò, tôi cố tình chậm lại động tác thu dọn ba lô. Lục Tư Niên nhìn tôi, ánh mắt có chút nồng nhiệt. Anh ta chậm rãi nói: "Là bạn trai." Nhìn tôi làm gì, đang khoe khoang với tôi là mình có bạn trai sao? Alpha đúng là có tính h/iếu th/ắng thật. Tôi nhìn thẳng vào mắt Lục Tư Niên: "Chúc mừng đàn anh thoát kiếp FA." Sau đó quay sang "méc" với "kim chủ". [Anh ơi, có một đàn anh của em thích thể hiện quá, có người yêu cũng phải khoe khoang.] Lần này, bên kia không trả lời ngay. Chủ nhiệm tiếp tục nói: "Có người yêu mà không nói với tôi! Mời cơm mời cơm!" Thấy vậy, tôi đứng dậy định rời khỏi phòng họp. Lúc này, Lục Tư Niên gọi tôi lại: "Sở Thần, em ăn cơm chưa? Anh mời." Tôi khựng lại, vừa định từ chối thì đã bị chủ nhiệm kéo lên xe của Lục Tư Niên. Chúng tôi đến một nhà hàng Tây có điểm đ/ánh giá rất cao. Sau khi ngồi xuống, Lục Tư Niên nhận lấy thực đơn từ tay nhân viên phục vụ. Anh ta nghiêng đầu về phía tôi. "Em có kiêng gì không?" Tôi lắc đầu đáp: "Đàn anh cứ gọi món là được ạ." Trong lúc chờ đồ ăn, tôi cúi đầu nhắn tin cho L. [Thu hồi lại câu nói lúc nãy, đàn anh hào phóng quá, mời bọn em ăn đồ Tây! Anh cũng phải ăn cơm đầy đủ nhé!] Lục Tư Niên ngồi bên cạnh tôi, cúi đầu nhìn điện thoại, trên gương mặt đẹp trai lộ ra biểu cảm dở khóc dở cười. Lúc này, L cuối cùng cũng trả lời tôi: [Ừm, bảo bối ăn nhiều vào, ăn cho "ch/áy túi" đàn anh luôn nhé.] [Em sẽ cố gắng hết sức!] Đồ ăn nhanh chóng được dọn lên đầy đủ. Lục Tư Niên thong thả c/ắt miếng bít tết trước mặt mình rồi đặt sang trước mặt tôi. "Cảm ơn đàn anh." Anh ta dịu dàng nói: "Không có gì." Chủ nhiệm thấy vậy, trêu chọc: "Không có gì." Ăn xong, chủ nhiệm có việc nên rời đi trước. Trên bàn ăn chỉ còn lại tôi và Lục Tư Niên. Tuy tôi là Beta, nhưng luôn tâm niệm nguyên tắc tránh xa những người đã có đôi có cặp. Tôi định ki/ếm cớ rời đi: "Đàn anh, vậy em cũng xin phép về trước." Nhưng anh ta lại đưa tay nắm lấy cánh tay tôi. Anh ta thẳng thắn nói: "Anh không có bạn trai." "Hả?" Tôi buộc phải nhìn thẳng vào mắt anh ta. Lục Tư Niên trầm giọng nói: "Nói như vậy có thể tránh được một số phiền phức. Nhưng anh cảm thấy cần phải nói cho em biết, anh đ/ộc thân." Anh ta tiếp tục nói: "Vậy bây giờ có thể ngồi xe anh về trường được chưa?"