Chương 4
Tôi trèo vào văn phòng viện trưởng.
Ông ta đang không chút kiêng kỵ hôn nhau với y tá trong bóng đêm.
Tôi bật đèn sáng trưng, mặt lạnh như tiền nhìn họ.
Cô y tá thét lên, viện trưởng cuống quýt kéo chăn che người:
"Cô... cô... cô đi/ên rồi à?"
Tôi ngớ người: "Không đi/ên thì tôi vào viện t/âm th/ần làm gì?"
Ngồi phịch xuống ghế da giữa phòng, tôi vắt chân lên bàn:
"Làm cho tôi một thân phận mới."
Viện trưởng gầm lên: "Cô muốn làm gì? Còn dám sai tôi nữa! Muốn tạo phản à?!"
Tôi với tay kéo rèm cửa sổ. Chiếc DV bên ngoài nhấp nháy ánh đỏ đang ghi hình.
Đây là món quà Giang Yến tặng tôi bằng lương tháng đầu tiên, ngay cả trong đêm chất lượng ghi hình cũng rất cao.
Tôi để nó ở ngoài khi trèo cửa sổ vào.
"Gần đây phòng đa năng toàn chiếu mấy bộ phim chán ngắt." Tôi giơ chiếc DV: "Hay là tôi chiếu cái này cho mọi người xem nhé?"
Những ngấn mỡ trên mặt viện trưởng run lên: "Cô... cô muốn thân phận gì?"
Tôi suy nghĩ giây lát, nhìn sang cô y tá kia: "Cô tên gì ấy nhỉ?"
Ở đây có mấy chục y tá nhưng tôi nhớ tên cô này là hay nhất.
Cô y tá r/un r/ẩy: "Kiều... Kiều Vũ Sơ."
"Tên hay đấy." Tôi gật đầu: "Chính là nó."