Chương 10

Tất cả mọi người đã bị đuổi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại ta và Tiêu Trường Hành. Hắn ta thả ta ra, xoay người bước lên khỏi hồ, ta không tự chủ mà nhìn theo bóng người hắn ta. Nhìn hắn ta từng bước từng bước, bước lên bậc thang, thân hình rắn chắc dần dần lộ ra khỏi mặt nước theo từng bước chân. Ta cắn ch/ặt ngón tay, hít vào thật sâu, đến cả thở ra cũng không dám, sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó. Dường như Tiêu Trường Hành đã đoán được suy nghĩ của ta, hắn dừng lại một chút, rồi cầm lấy chiếc áo choàng bên cạnh, mở ra rồi khoác “vù” một cái lên người. Ta chỉ thấy một màu trắng mỏng lướt qua, rồi sau đó, không còn gì sau đó. Hết rồi… Đáng gh/ét, xuyên không quái gì mà không đưa hệ thống cho ta? Có như vậy ta mới bấm dừng, rồi tua lại, he he he… Không giống như vừa rồi, để lộ cơ ng/ực và cơ bụng trước mặt Tiêu Trường Minh. Dường như nhận ra ta đang thèm thuồng cái body của hắn ta, Tiêu Trường Hành quấn ch/ặt áo choàng, chỉ để lộ cái cổ thon dài cùng trái yết hầu đầy tinh xảo, khiến hắn ta trông càng hấp dẫn hơn. Khuôn mặt nhỏ, to bằng lòng bàn tay! Xươ/ng quai hàm rõ nét hơn cả kế hoạch của cuộc đời ta. Bộ y phục múa của ta vốn dĩ đã ít vải, còn bị ngâm trong nước, chúng dính sát vào người ta, khoe trọn những đường cong cơ thể ta một cách tinh tế, mê người vô cùng. Ta ngồi trên đất, một tay che mặt, với vẻ kiều diễm rụt rè. Tuy nhiên, thân thể ta lại không tự chủ ngồi tạo thành hình chữ S, còn phô trương ưỡn cái “bánh bao” đầy kiêu hãnh của ta về phía trước. “Điện hạ! Người ta không cố tình lợi dụng ngài.” “Thật sự Tấn vương hiếp người thái quá, cưỡng ép cưới tỷ tỷ ta không được, lại trút gi/ận lên người muội muội ta đây.” “Ta đường đường là đích nữ của Binh bộ thượng thư, lại bị bắt ép mãi nghệ tại thanh lâu!” “Điện hạ, người ta thật sự thảm vô cùng, hiu hiu hiu!” Tiêu Trường Hành liếc nhìn ta, “Vậy ngươi muốn sao đây?” Ta mấp máy môi, “Đưa ta về?” Rồi ta nhìn ngón tay dài thon trắng như ngọc của hắn ta, thế là lại nói những lời không làm người ta kinh ngạc thì đến ch*t cũng không thôi. “Hay là ngài thu nhận ta đi, ta nghe nói Thái tử điện hạ chưa lấy vợ…” Nhìn đôi mắt đen láy của Tiêu Trường Hành, ta đã không thể khóc được nữa. Rốt cuộc ta đang làm cái gì vậy… ... Tiêu Trường Hành cúi xuống, nâng cằm ta lên. Trong giọng điệu có chút kh/inh thường. “Ngươi muốn làm thái tử phi?” Ta vội lắc đầu. “Không xứng, ta không xứng!” “Chỉ muốn làm thiếp thất của Thái tử điện hạ, thông phòng cũng được…” Nhưng mà, ta mới thiết lập mình là một cô gái si tình, giờ đây không phải là tự lấy đ/á nện vào chân sao. “Nhưng mà ngài không thể lấy chính thất, trắc thất, thiếp thất, thông phòng gì đó, cho ta một danh phận à!” Tiêu Trường Hành bị ta chọc cười. “Vậy thì thông phòng và thái tử phi đối với cô có gì khác nhau không?” Mặt ta đỏ bừng, x/ấu hổ, lại có thể nói những lời vô sỉ bằng khuôn mặt ngây thơ vô số tội. “Vậy Thái tử phi cũng được.” Tiêu Trường Hành cười, hắn ta cười lên trông lại càng quyến rũ hơn, không gian xung quanh như bừng sáng. Giống như có một màn pháo bông hoành tráng đang n/ổ trong tâm trí ta. Hắn ta vẫy ta lại, “Lại đây.” Ta ngồi dậy, đi đến bên hắn ta. Hắn liếc nhìn ta, từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, “Làm sao Cô có thể tin được, ngươi và Tấn vương có cùng nhau diễn cho ta xem hay không, thật ra ngươi là mật thám mà Tấn vương phái đến, đúng chứ?” (Cô: cách tự xưng của thái tử) Ta: “Ngài muốn gì ?” Hắn ta vén áo choàng lên, “Ngươi chứng minh cho Cô xem!” Ta sững sờ, đứng cứng đờ ra cả buổi không nói được một câu. Thế mà lại có chuyện ngon ăn thế sao? Trai đẹp mà ta thích lại mời ta ăn hắn thế sao? Ta nên làm gì bây giờ? Ta nên lạt mềm buộc ch/ặt, hay là ỡm ờ, giả vờ từ chối? Ngay lúc ta do dự chưa biết làm sao, thì cái mỏ của ta đã thay ta quyết định. Ta lao về phía Tiêu Trường Hành, nhảy phốc lên đ/è hắn xuống ghế mà hôn. “Làm liền đi, làm liền đi!” Tuy là, sau đó không thành công, ta bị Tiêu Trường Hành đẩy một cái văng ra. Nhưng ta thật sự đã hôn được hắn ta, cũng được hắn ta thu nhận làm thông phòng duy nhất. Từ là vương phi của nam chính, trở thành hoa khôi của thanh lâu, tiếp đó là thông phòng của nam phụ phản diện, ta quả là không hổ danh nữ chính truyện ngược!