Thà ăn đạn còn hơn ăn dao
Giới thiệu về truyện
Năm đó, khi tôi còn trao trọn niềm tin cho Giang Nhượng, hắn đã phản bội tôi. Hắn chĩa nòng sú/ng đen ngòm về phía tôi. "Quý Hoài Xuyên, điều hối h/ận nhất đời tao chính là đã ngủ với mày." Ánh mắt tôi tối sầm, đáy mắt nhuốm vẻ tự giễu. "Vậy thì cho tao một phát gọn gàng đi." Lời vừa dứt, viên đạn xuyên qua vai trái, đẩy tôi rơi xuống vực sâu vạn mét. Về sau, tại sới bạc lớn nhất Tam Giác Vàng, giữa chốn phồn hoa đèn mê rư/ợu lạt, các thế lực chằng chịt âm mưu chồng chéo hỗn tạp. Có một đặc vụ không mấy nổi bật siết ch/ặt nắm tay, ánh mắt sắc lẹm đóng đinh vào kẻ ngồi giữa đám đông chính là gã đàn ông mà hắn day dứt suốt ba năm trời, đáng lẽ đã phải làm mồi cho cá, giờ lại vô tư cười nói nơi đây. Cảm nhận được ánh nhìn th/iêu đ/ốt, tôi từ tốn ngẩng mặt, tay chỉ thẳng vào Giang Nhượng giữa tiếng cười đùa của những kẻ m/áu me đầy tay: "Ừ, chính mày đấy. Lại đây cởi đồ ra."