Chương 3

Đang cập nhật
Cập nhật:
3. Giang Việt không thích tôi búi tóc, cũng không thích tôi nhuộm tóc. Anh ta lại càng không thích tôi đeo kính đen. Tôi đã từng hỏi Giang Việt: “Hay là anh đi khám bác sĩ đi.” Anh ta ôm tôi từ đằng sau, làn tóc rủ xuống cọ vào tai khiến tôi hơi ngứa ngáy, “Nhìn đi, ông đây đúng là có bệ/nh đó.” Giang Việt cười như một tên bị bệ/nh th/ần ki/nh: “Nhưng anh lại không muốn chữa bệ/nh.” Anh ta cứ một lúc lại hôn tôi một cái, sau đó hỏi tôi: “Ôn Tây Tây, mẫu đàn ông lý tưởng của em là gì?” Tôi giơ ngón tay ra, đầu ngón tay lướt qua từng đường nét trên khuôn mặt Giang Việt. Tôi nhắm mắt lại, hôn lên hầu kết của anh ta: “Thích người giống như anh vậy.” Yết hầu của Giang Việt khẽ động, ánh mắt trở nên âm u: “Thật không nhìn ra em cũng biết gạt người đó.” Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc Giang Việt thay người như thay áo. Lần đầu tiên anh ta dẫn cô gái nhỏ đó về, tôi đang nấu cơm ở trong nhà. Lúc bọn họ vào nhà, rõ ràng cô gái nhỏ đã bị tôi làm cho gi/ật mình. Giang Việt rất bình tĩnh, nhìn thấy sắc mặt của tôi, anh ta thậm chí còn cười nhạo: “Nếu em không nhịn được nữa thì có thể rời khỏi đây.”