Phần 16

夜的第七梦
Cập nhật:
16. Bao nhiêu tuổi rồi mà còn dùng mấy câu thả thính củ chuối này? Nhưng mà tôi thích hahaaa. Tình thú như này cũng tạm chấp nhận được nha! Hậu quả chơi ném tuyết chính là quần áo đều bị ướt Thẩm Trí Viễn đưa tôi về nhà tắm rửa. Anh đứng ngoài cửa nói khẽ: “Em thay quần áo ướt ra, anh mang đi sấy, em tắm xong chắc cũng khô rồi.” Da đầu tôi tê rần, không thể để anh thấy quần áo lót bên trong của tôi còn in hình khỉ nhỏ ngây thơ. Hồi lâu tôi không đáp lại, Thẩm Tri Viễn lại nói: “Hay anh xuống nhà m/ua đồ mới cho em, em nói anh biết size quần áo đi.” Tôi khẽ cắn răng, âm thanh có lẽ chỉ ngang tiếng muỗi kêu: “Là cỡ B - 75. (*)” (*) Ý chỉ cỡ á.o ng.ực B cho v.òng 1 có số đo 75 Phút chốc bên ngoài im lặng, Thẩm Tri Viễn cười nói: “Tiểu Mễ, làm người phải thành thật.” Tôi vừa x/ấu hổ vừa tức gi/ận: “Hừm…Là A - 65 được chưa.” Muốn độn thổ mất thôi Chúng tôi cùng nhau nấu ăn (anh nấu tôi nhìn), cùng nhau ăn cơm (tôi ăn anh nhìn). Ăn xong vẫn còn sớm, anh mở một bộ phim tình cảm, thấy cảnh nam nữ chính ôm hôn thắm thiết, tôi hơi ngại ngùng quay mặt nhìn chỗ khác. Lúc này, Thẩm Trí Viễn xích lại gần tôi. Ngay lập tức, tôi khẩn trương, đầu ngón chân cũng căng ch/ặt, trong lòng nghĩ, không phải chứ, lẽ nào… Còn chưa kịp nghĩ xong, môi anh đã phủ lên. Mềm mại, ấm áp khiến người ta say mê. Mới bắt đầu tôi còn hơi khánh cự, sau đó cũng dần dần đáp lại. Một đêm xuân đáng nghìn vàng, thế mà vào khoảnh khắc đó điện thoại tôi lại rung lên. Tôi chán nản nhấc máy, bên kia giọng nói vội vàng vang lên: “Tiểu Mễ, là dì đây, mẹ cháu xảy ra chuyện rồi, cháu mau về đi.”