Chương 5+6
Sau khi ch*t ở thế giới gốc, tôi xuyên vào một nhân vật phụ nữ cũng ch*t vì sốt cao. Lúc đó, cô ấy mới chỉ năm tuổi.
Trong nguyên tác, nhân vật phụ này có bố mẹ ly hôn và sống cùng mẹ từ nhỏ.
Lên đại học, cô ấy đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên chàng nam chính nghèo khó, bắt đầu mối tình với anh. Nhưng cuối cùng, khi nam chính sắp được nhận lại vào gia đình họ Từ, cô ấy lại vì ham giàu sang mà chia tay anh để đến với một cậu ấm giàu có khác. Kết cục, cô ấy bị cậu ấm kia đ/á, quay lại c/ầu x/in nam chính tha thứ nhưng bị từ chối, cuối cùng thì phát đi/ên.
Tôi tự nhận mình không phải người nông cạn nhưng sức mạnh của cốt truyện đã khiến tôi yêu Từ Thanh Túc ngay từ cái nhìn đầu tiên ngay từ năm nhất đại học. Chúng tôi đã yêu nhau gần bốn năm. Mãi đến lúc này, tôi mới nhận ra anh chính là nam chính trong tiểu thuyết.
Nghĩ đến việc bạn trai mình sẽ trở thành một người siêu giàu có trong tương lai, dù có ngốc đến đâu tôi cũng sẽ không bỏ anh để đến với người khác.
Nhưng rồi cốt truyện lại một lần nữa giáng một đò/n mạnh vào tôi. Mẹ tôi bệ/nh nặng cần rất nhiều tiền, bố của Từ Thanh Túc đã tìm đến tôi đưa cho tôi năm triệu để tôi rời xa anh.
Dĩ nhiên là tôi không muốn như vậy, tôi định nói chuyện này với Từ Thanh Túc nhưng rồi lại không thể thốt nên lời.
Nhưng bệ/nh tình của mẹ không cho phép tôi trì hoãn. Cuối cùng, tôi đành chấp nhận số tiền của bố anh và chia tay với anh.
Sau đó, trường học bắt đầu lan truyền tin đồn rằng tôi vì ham giàu sang mà bỏ rơi Từ Thanh Túc để đến với một cậu ấm giàu có khác.
Từ đó, tôi nhận ra mình không thể thoát khỏi sự sắp đặt của cốt truyện.
Trong lần sống lại này, tôi yếu đuối và nhút nhát, vì vậy tôi đã lùi bước.
Sau khi chấp nhận sự sắp đặt, tôi lại bị thế giới phản bội, mắc phải một căn bệ/nh kỳ lạ, nếu rời xa anh quá lâu thì sẽ ch*t.
Tôi không thể chịu đựng được nữa, tôi nghĩ đây là hình ph/ạt mà thế giới dành cho tôi vì đã chống lại cốt truyện.
Nhưng Từ Thanh Túc và nữ chính Lâm D/ao Dao lại có những hành động hoàn toàn khác với trong truyện.
Tôi hoàn toàn bối rối.
6
Buổi chiều khi đi làm, thư ký Tưởng thông báo với tôi: "Tiểu Hứa, ngày mai tổng giám đốc Từ sẽ đi công tác, cô đặt cho anh ấy một vé máy bay lúc 9 giờ tối."
Tôi lập tức sững sờ, nếu Từ Thanh Túc đến thành phố bên cạnh, vậy chẳng phải anh sẽ cách xa tôi sao.
Anh đi công tác chẳng lẽ tôi sẽ lập tức ch*t à?
Tôi thận trọng thăm dò ý kiến của thư ký Tưởng: "Là trợ lý của tổng giám đốc Từ, tôi không cần phải đi cùng sao?"
Thư ký Tưởng: "Không cần đâu, anh ấy đi công tác sẽ có trợ lý riêng đi cùng."
Tôi: "..."
Mạng sống của tôi sắp hết rồi, tôi không đùa đâu.
Tôi quay sang thăm dò ý kiến của Từ Thanh Túc, yêu cầu được đi cùng anh trong chuyến công tác.
Không ngoài dự đoán, tôi bị Từ Thanh Túc từ chối, tay anh gõ bàn phím rất nhanh, lời nói cũng vô cùng lạnh lùng:
"Công việc của công ty cô không hiểu gì cả, đi theo chỉ tốn thêm tiền vé máy bay thôi."
Tôi: "..."
Trước đây khi cách anh nửa thành phố, tôi đã đ/au đến mức muốn ch*t.
Giờ đây khoảng cách giữa chúng tôi là cả một thành phố.
Tôi lo lắng nói: "Nếu tôi nói với anh rằng nếu xa anh tôi sẽ ch*t, anh có chịu cho tôi đi cùng không?"
Từ Thanh Túc mặt lạnh như tiền: "Hứa Nhạc Chi, đừng có đùa giỡn với chuyện sống ch*t."