Bìa truyện
Tác giả: Thanh Huân

Hằng ngày, cậu ấy đều đ/á/nh dấu mùi hương lên người tôi và ép tôi làm tổ cho cậu ấy. Tôi đã cố gắng chịu đựng tất cả. Thế nhưng, vào đêm trăng tròn, cậu ấy lại định cởi quần tôi. Lần này thì tôi không thể nhịn được nữa, bèn lật người lại phản kháng. Nhưng tôi đã bị cậu ấy kh/ống ch/ế. Có ai đó có thể cho tôi biết tại sao sức bền của loài sói lại kinh khủng đến vậy không?

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 药药

Văn án: Nửa đêm đi giao đồ ăn, lại giao tới nhà anh trai của bạn cùng phòng. Người đàn ông cởi trần mở cửa, ánh mắt lướt qua phần ng/ực bị mưa thấm ướt đẫm của tôi: "Có muốn vào tắm qua không?" Tôi lắc đầu, lúng túng đưa hộp đồ ăn trong tay ra cho anh ấy. Nhưng anh ấy không nhận, chỉ lạnh lùng nhìn tôi, khóe môi hơi nhếch lên: "Tôi đếm đến ba." Ngón tay anh ấy lướt qua mu bàn tay tôi, cuối cùng cầm lấy hộp đồ ăn, như thể thấu hiểu tâm tư tôi, cười nhạt: "Bảo bối, đừng không nghe lời tôi."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Tú Nhất Tiêu

Tôi giả làm con gái để hẹn hò qua mạng với đại thần trong game. Vì thao tác quá mạnh bạo nên đại thần ngờ vực hỏi: “Em có thật là con gái không?” Do dự một lúc, tôi gửi bức ảnh chuyển giới của kẻ th/ù không đội trời chung Diệp Hạ qua: "Anh ơi, đẹp không? Em có chút hơi nóng bỏng." Đại thần bị mất kết nối rồi... Ngày hôm sau, tôi bị Diệp Hạ đ/è xuống sàn nhà vệ sinh công cộng: “Giả gái để lừa gạt tôi yêu đương qua mạng, còn gửi ảnh của lão tử nữa, phải không?” Cậu ta vỗ vào mông tôi: “Một lát nữa cậu sẽ biết, lão tử không chỉ có khuôn mặt đẹp mà những chỗ không nhìn thấy còn đẹp hơn nữa.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Đan Chi

Khi nhận ra mình chỉ là một nam phụ pháo hổi ch*t nhảm trong tiểu thuyết, cũng là lúc tôi bị nữ chính công khai hủy hôn giữa thanh thiên bạch nhật. Cô ta gọi tôi là kẻ phá gia chi tử, là sâu mọt, là con chuột cống rãnh hôi hám, là thứ khốn nạn chỉ biết dựa vào gia tộc để tác oai tác quái. Dưới ánh đèn lộng lẫy, chiếc váy dạ hội mà tôi đã bỏ ra số tiền khổng lồ để đặt may riêng cho cô ta càng tôn lên dáng vẻ cao ngạo, kiêu hãnh như một con thiên nga trắng sắp tung cánh bay. Tôi mỉm cười nhếch môi chán gh/ét: “Thì ra cô nghĩ về tôi như vậy? Đáng tiếc thật.” "Trời lạnh rồi cho Giản thị phá sản đi."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Đông Chí

Buổi biểu diễn ca nhạc kết thúc, tôi lấy hết can đảm đến bắt chuyện với chị gái đ/á/nh trống tóc dài đen tuyền kia: "Mỹ nữ, cho anh xin liên hệ nha?" Người đó hờ hững nâng mí mắt, vén váy lên, giọng khàn khàn cười nói: "Gọi mỹ nữ không được, phải gọi là chồng." Tay trống phất phất vạt váy, ánh mắt liếc xuống bụng dưới của tôi: "Chấp nhận người lớn hơn cậu không?" Đầu óc tôi như muốn n/ổ tung. Quả thật... lớn hơn tôi.

8/10