Tự Do Cuối Cùng
Đang raVăn án: Lúc tôi đang ngồi nũng nịu trên đùi bạn trai thì đột nhiên anh trầm mặc nói với tôi: “Xuống đi.” Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy tiểu thanh mai của anh đang đi từ ngoài cửa vào. Anh giải thích với tôi nếu như quá thân mật trước mặt người ngoài thì có ảnh hưởng không tốt. Tôi tin. Nhưng đến sau này khi tôi nhìn thấy ảnh anh và tiểu thanh mai của anh hôn nhau trên weibo thì cuối cùng tôi cũng hiểu rõ. Hóa ra tôi mới là người ngoài.
Trở Về Hoàng Hôn
Đang raVăn án: Kiếp trước tôi là một nữ thần học đường nổi tiếng, nhưng tôi lại đem lòng yêu nam thần vừa lạnh lùng vừa xa cách. Nữ chính vốn là một học bá, cô ta cũng có tình cảm với nam thần, vì sợ tôi sẽ làm ảnh hưởng đến kỳ thi của anh ấy, cô ta đã thẳng tay vứt bỏ lá thư mà tôi nhờ cô ta đưa cho nam thần, khiến tôi chờ đợi một mình quá lâu sau đó ch*t vì t@i n/ạn ô tô. Cho đến tận tám năm sau, nam thần biết được sự thật, đ/au kh/ổ, suy sụp tinh thần rồi ch*t theo tôi. Khi chúng tôi cùng trọng sinh trở về quá khứ một lần nữa, nữ chính quyết định không ngăn cản tôi và nam thần yêu đương nữa. Cô ta muốn tận mắt chứng kiến tôi và nam thần sẽ trôi qua một cuộc đời th/ảm h/ại.
Hái Sao Trên Trời
Đang raVăn án: Nghe đồn rằng Lâm Chí ở Học viện Nghệ thuật Đại học Triều Lĩnh là một nhân vật cực kì đặc biệt. Gần gũi với anh ta sẽ chỉ mang lại vận rủi, nhẹ thì tan vỡ tình cảm, nặng thì phá sản. Nhưng số người yêu thích anh ấy vẫn rất đông, bao gồm cả tôi và chiếc ví của mình. Lâm Chí thường mang lại cảm giác phóng túng*, nhưng thực tế lại rất xa cách. *gốc: “游走花丛的浪荡”: miêu tả những người thích qua lại với nhiều người khác giới, cư xử phóng túng, thiếu tinh thần trách nhiệm và lòng chung thủy. Anh ấy đối xử với mọi người một cách dịu dàng nhưng cũng đầy lạnh lùng. Tôi từng tình cờ thấy anh ấy vào lúc hai giờ sáng, ngồi bên đường, che mặt khóc. Lúc ấy là khoảng thời gian đi quân sự hồi năm nhất, giáo viên chủ nhiệm đã phải chạy vào sân tập quân sự để gọi anh ấy đi, và từ đó đến khi kết thúc quân sự, anh ấy không xuất hiện trở lại nữa. Sau này tôi mới nghe đồn, hôm đó mẹ anh ấy gặp t@i n/ạn x/e. Tối hôm đó, khi tôi bắt gặp anh ấy khóc, mẹ anh ấy vừa qu/a đ/ời. Trong vườn hoa nhỏ của bệ/nh viện rất yên tĩnh, chỉ có một chiếc đèn đường soi sáng, ánh sáng vàng vọt trong mắt tôi trở thành một dải ngân hà. Có cảm giác cái đẹp của sự vụn vỡ. Lúc đó bên cạnh anh ấy không có ai, hoàn toàn khác biệt với hình ảnh được nhiều người ngưỡng m/ộ trước đây. Anh ấy như một đứa trẻ bị bỏ rơi, ôm gối, r/un r/ẩy. Tiếng khóc rất nhỏ. Tôi đã đứng ở nơi tối tăm rất lâu, lòng cảm thấy đ//iên c/uồng say mê. Kể từ đó, tất cả những gì tôi biết về anh ấy như viết lại từ đầu. Nhiều người nhìn anh ấy với ánh mắt hừng hực háo hức, như thể anh ấy là một miếng thịt ngon lành, mọi người đều muốn tới thưởng thức hương thơm. Còn tôi, chỉ muốn cắn anh ấy một miếng.
Thổ Lộ Lần Thứ 52
Đang raVăn án: Người ta nói rằng tường tỏ tình có thể thu phục được nam thần, tôi đã tin, mỗi tuần tôi đều tỏ tình với nam thần một lần, liên tục suốt một năm không ngơi nghỉ. Một năm sau, nam thần cuối cùng cũng trả lời tôi, nhưng câu trả lời của anh là… “Cố Tịch, em có thể đừng ngày nào cũng tới tường tỏ tình rồi tỏ tình với tôi không, em có biết là em rất phiền không? Tôi không thích em chính là không thích, cho dù mỗi ngày em có tỏ tình với tôi, tôi cũng sẽ không thích em, xin em sau này làm ơn đừng làm phiền tôi nữa.”

Nhộng Thịt
Đang raChồng tôi mắc hội chứng tật đoạn chi thiếu tứ chi bẩm sinh, nói đơn giản là anh ta sinh ra đã không có tay chân. Nhưng một người như thế mà cũng ngoại tình. Trong album điện thoại tôi lưu cả trăm video hắn lên giường với những người phụ nữ khác nhau, và số lượng đó vẫn không ngừng tăng lên. Nhìn những chi của hắn thoái hóa nhanh chóng, hoàn toàn hòa vào cơ thể. Tôi biết, con nhộng do chính tay tôi nuôi dưỡng, cuối cùng cũng có thể ăn được rồi.