Khi tôi tỉnh dậy tôi phát hiện mình đã biến thành nhân vật mỹ nhân thụ trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ. Nhìn anh chàng sói con đẹp trai đứng cạnh giường, tôi nuốt nước bọt. “Cậu? Là bạn trai của tôi à?” Tôi đúng là gay thật, nhưng tôi vẫn chưa công khai tính hướng của mình đâu. Cậu ấy quang minh chính đại đứng ngay cạnh giường tôi như thế có phải hơi vô lễ không? Cậu ấy trợn mắt nhìn tôi: “Mịa nó, tôi là con trai anh đấy!!!”
Ca Phẫu Thuật Sỏi Thận Của Bá Tổng
Hoàn thànhTôi là một bá tổng. Không chỉ sở hữu bệ/nh dạ dày đặc trưng của bá tổng, tôi còn mắc... sỏi niệu đạo. Vào ngày phẫu thuật, đúng lúc tôi gặp bác sĩ chính mang theo một nhóm thực tập sinh. Trước ánh nhìn của hơn hai mươi thực tập sinh, bác sĩ bảo tôi: “Cởi quần ra, nâng chân lên một chút.” Trong suốt quá trình phẫu thuật, tôi trở thành trường hợp kinh điển cho nhóm thực tập sinh. Sau khi phẫu thuật xong, tôi phát hiện ra tên bác sĩ đáng ch*t này chính là kẻ th/ù không đội trời chung của tôi thời đi học. Thấy tôi x/ấu hổ và gi/ận dữ đến ch*t đi sống lại, cậu ta còn cười ranh mãnh ghé vào tai tôi nói: “Sao vậy, tức à? Hay là tôi cũng cởi quần cho cậu kiểm tra thử?”
Phản Công Thất Bại Tôi Liền Bỏ Chạy
Hoàn thànhVăn án: Ngay khi lần phản công thứ n của tôi thất bại bị Lục Minh nắm eo b/ắt n/ạt, tôi quyết định chia tay rồi chạy trốn. Sau khi chạy trốn thất bại, hắn ném tôi lên giường trói hai tay của tôi lại, nắm lấy cằm tôi giọng nói hung á/c. "Em đừng hòng rời khỏi anh." "Không rời... không rời..." "Còn muốn trốn không?" "Không trốn, hu hu hu."
Người Là Ánh Trăng
Hoàn thànhTôi là ánh trăng sáng trong truyện đam mỹ. Nhưng vì đồng tiền, tôi đã đi ra nước ngoài vào năm bọn họ yêu thích tôi nhất. Sau đó, các nhân vật chính công tìm thấy một bé thụ giống tôi ba phần. Bọn họ hung hăng làm nh/ục nhân vật chính thụ, chà đạp tôn nghiêm của hắn, nhưng lại yêu hắn đến không có th/uốc chữa. Khi bọn họ đang đ/au khổ truy thê, tôi lẻ loi trở về nước. Đối diện với cảnh tượng hỗn lo/ạn, tôi cười một tiếng. "Xin lỗi, tôi không có hứng thú với các người."
Sống Lại Một Đời, Tôi Chỉ Muốn Buông Xuôi
Hoàn thànhVăn án: Kiếp trước, tôi vô tình phát hiện ra mình chỉ là thiếu gia giả bị trao nhầm, còn thiếu gia thật, Lục Thanh, chính là bạn cùng bàn mà tôi đã luôn b/ắt n/ạt. Nhìn cậu ta dễ dàng thu hút sự chú ý của người mà tôi ngày ngày ngưỡng m/ộ mà không tốn chút sức lực. Tôi thấy cậu ta bị tôi đ/á đến mức chỉ có thể liếm chân tôi, thảm hại như một con chó. Nhưng lúc thân phận bị đảo ngược, tôi như cún hoang, nằm trên giường bệ/nh lạnh lẽo. Số tiền trong người chỉ đủ cho một đêm cuối cùng. Khi nhận được tin tức Lục Thanh và người mà tôi ngưỡng m/ộ nhất đính hôn, tôi nuốt xuống một cục tức vào trong. Tôi thề rằng, nếu có cơ hội làm lại, sẽ không bao giờ chọc gi/ận cặp đôi đó nữa.