"Bạn Gái"Trên Mạng Của Tôi Là Đàn Anh
Hoàn thànhĐể chỉnh đàn em cao lãnh, tôi đã giả làm một em gái dễ thương và tán tỉnh cậu ta qua trò chơi. Trước khi gặp mặt, tôi gọi cho đàn em nói chia tay. "Tôi không đồng ý, anh cho rằng anh có thể chạy thoát sao, đàn anh?" Da đầu tôi lập tức tê dại: “Sao cậu biết là tôi?” Lúc này, cửa phòng nghiên c/ứu mở ra, đàn em bước vào rồi khóa tôi lại trên ghế, ánh mắt đầy nguy hiểm mê người. "Trong trò chơi anh gọi tôi là chồng, sao bây giờ không gọi nữa?"
[ABO] Omega Sầu Riêng Đã Tìm Được Định Mệnh
Hoàn thànhVăn án: C/ứu tôi với, pheromone của tôi có mùi sầu riêng, tôi không gả được mất rồi. ~~~~~~~~~~~ Văn án ngắn quá trời, làm Tặc phân vân không biết nên tự viết thêm một chút không =))) Chú ý: Truyện đã sửa lại một vài chi tiết so với bản gốc.
Tôi Là Vợ Của Phật Tử Bắc Kinh
Hoàn thànhSau khi nhà tôi bị phá sản, bị bắt gả làm vợ cho một phật tử ở Bắc Kinh, tôi cố gắng dụ dỗ Tô Thanh Hứa phá giới. Nhưng hắn không có d/ục v/ọng không có ham muốn, trốn trong phật đường gõ mõ cũng không liếc nhìn tôi một cái. Thẳng cho đến khi tôi trốn hôn chạy ra nước ngoài, lại bị Tô Thanh Hứa tại chỗ nắm lấy vạt áo kéo trở về. Trong phòng tối tăm, khóe mắt Tô Thanh Hứa ửng đỏ, ôm tôi vào trong ng/ực, động tình hôn tôi: “Tôi không đồng ý, không thể tách ra!”
Bạn Cùng Phòng Bất Lương
Hoàn thànhBạn cùng phòng của tôi là một thiếu niên bất lương, có hình xăm hoa ở cánh tay. Cậu ta ít nói, tính tình có chút lạnh lùng, lại hơi đẹp trai. Vì tôi sợ cậu ta, nên tôi thành người đi theo cậu ta. Nhưng không ngờ lại vô tình nhìn thấy lịch sử tìm ki/ếm của cậu ta: "Bạn cùng phòng trông như em bé, phải làm sao?" "Làm thế nào để chiếm lấy bạn cùng phòng mà không làm tổn thương đến cậu ấy" Tôi hoảng hốt muốn đổi phòng, nhưng cậu ta cuốn chăn quăng tôi xuống giường dưới: "Chạy thử xem?" Cậu ta hung dữ quá, tôi không dám thử. Kết quả là sáng hôm sau, cái tay xăm hình hoa ấy bị vây kín bởi những vết cào của tôi.
Bạn Cùng Phòng Mắc Bệnh Sạch Sẽ
Hoàn thànhBạn cùng phòng rất kỳ lạ, Trừ trước tới giờ cậu ấy không hề tiếp xúc với người khác, ngay cả bắt tay cũng phải đeo găng tay trắng. Tôi vốn nghĩ rằng cậu ấy sinh ra đã mắc bệ/nh sạch sẽ, nhưng sau khi chúng tôi quen nhau, cậu ấy chỉ tiếp xúc da thịt với một mình tôi. Người cha tài phiệt của cậu ấy kinh ngạc khi thấy vậy: “Đúng là không tưởng tượng nổi! Con trai tôi lại sống chung với cháu, chắc cậu ấy hai đứa là bạn rất thân!” Tôi cũng nghĩ vậy… Nhưng đến khi có người truyền tin cậu ấy là gay, ngày nào cũng theo sau tôi như hình với bóng, nhưng thật ra là thèm khát cơ thể tôi, muốn làm chuyện x/ấu xa với tôi! Tôi đã tức gi/ận! Thấy bất bình thay cho hắn. Nhưng khi tôi đã đ/á/nh người tung tin đồn nhảm kia, ban đêm lại bị trùm bao đ/á/nh bất tỉnh. Sau khi tỉnh lại, trên cổ tôi đeo xích chó, bị nh/ốt dưới tầng hầm. Bạn cùng phòng chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi, ở sau lưng nhìn tôi, liếm đầu lưỡi đầy ham muốn: “Tống Trạch, tôi không muốn cậu rời khỏi tôi.”