
Tam Công Chúa Là Dâm Phụ
Đang raNữ nhân mặc y phục cung nữ, cổ áo bị kéo xuống tận eo, lộ ra bả vai trần cùng hai chiếc bánh bao trắng nõn căng tròn bị nam nhân mút lấy. Tiếng mưa rào rào rất to nhưng không thể lấn át âm thanh mút mát chùn chụt khiến nàng đâm ra đỏ mặt. Nam nhân mặc y phục bằng gấm vóc lụa là, có lẽ là công tử nào đó. Đột nhiên Lạc Tương Ly thấy miếng ngọc bội thắt ở eo hắn có khắc chữ "Lý", nàng đoán chắc hắn là Lý Thiếu Lan, con trai duy nhất của Lý thái phó.... Thân hình hắn cao lớn, Lạc Tương Ly có thể nhìn thấy sườn mặt tuấn mỹ của hắn, đôi mắt phượng hẹp dài quyến rũ. Hắn là gã nam nhân duy nhất khiến nàng liên tưởng đến dáng vẻ lẳng lơ, lúc nào cũng cợt nhả trêu đùa nàng.

Dạy Hư Em Trai Nhỏ
Đang raTrình Viễn ôm con ma men Thời Dao vào lòng, chẳng hiểu cô uống nhiều thế nào mà say đến mức đi lại cũng không vững. Cậu gọi điện cho Lý Huân đến đón Trình Mộng Nhiêu, còn mình thì giúp cô tìm một phòng khách sạn. "Cố Phàm, đồ tra nam nhà anh! Sao anh còn chưa chết đi chứ?" Thời Dao ú ớ vài câu nghe không rõ, cả người hoàn toàn dựa hẳn vào lòng cậu. Trình Viễn hơi ghé sát vào cô, muốn nghe cho rõ Thời Dao nói gì. "Bà đây không đủ quyến rũ sao? Một mình tôi anh còn chê chưa đủ à? Vì sao phải lén sau lưng tôi dây dưa với người khác?"

Sếp Tôi Là Tên Biến Thái (18+)
Đang raCô mở khóa cửa, đặt chiếc cặp lên mặt tủ giày bên cạnh lối đi, sau đó búi tóc cho gọn gàng rồi bắt đầu cởi quần áo của mình ra. Từ chiếc áo vest màu xám đen, cho đến chân váy ngắn, áo sơ mi trắng, tất, áo ngực ren đen và quần lót, mỗi lần cởi ra thứ gì cô đều gấp lại, đặt nó gọn gàng ở bên cạnh chiếc cặp. Sau khi đã hoàn toàn khỏa thân, lúc ấy cô mới đi vào phòng khách. Một người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha. Cô cúi đầu trước hắn: "Xin chào, tôi đã đến rồi." "Ừ, bàn hơi bụi. Hãy lau nó đi.” Người đàn ông ra lệnh.

Tình Nhân Trả Thù
Đang raNhìn người đàn ông trước mắt Kim Dao yêu đến chết đi sống lại đang cùng với bạn thân của mình ân ái lăn lộn trên chính chiếc giường của cô cùng Kiều Kiến Chân, Kim Dao chỉ hận ngay lúc này không thể cho đôi cẩu nam nữ này một nhát dao mà đâm chết Kiến Chân anh ta vẫn dửng dưng hoàn toàn không có ý định giải thích liếc nhìn sang Đổng Ninh nàng ta cũng chỉ nhún vai một cái đang định rời đi thì Kim Dao liền giữ lại "Đổng Ninh, tôi luôn coi cậu là bạn mà. Tại sao cậu lại làm vậy với tôi, Đổng Ninh cậu không cảm thấy áy náy hay sao hả"

Mùa Hạ Tình Đầu
Đang raTề Du nhẹ nhàng vươn vai, tay khép lại chiếc laptop. Vừa đứng dậy để thu dọn đồ đạc vào túi xách, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên, kéo sự chú ý của cô. Nhìn vào tên hiển thị trên màn hình, cô từ từ lấy hộp tai nghe và đưa tay nhấn nút nhận cuộc gọi. Tai nghe vừa vào tai, tiếng càu nhàu quen thuộc của anh trai liền vang lên: “Tiểu Du! Sáng nay anh đã bảo để anh chở em đi học, sao em lại đi một mình như vậy?”