Bìa truyện
Tác giả: Giản Đồ

THỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Hài hước, Đô thị tình duyên, Ấm áp, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, Ngân bài đề cử, Thị giác nữ chủGIỚI THIỆU:Dư An An đi thám hiểm trong núi sâu sau đó bị trượt ngã, bỗng dưng gặp được một người đàn ông cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn nhìn có vẻ rất hung dữ.Vậy thì nhặt người ta đưa về nhà (giường) thôi!Đây là một cuốn truyện nhẹ nhàng, nam chính bị mất trí nhớ, trước và sau khi khôi phục sẽ có sự tương phản cực kỳ lớn.Khi mất trí nhớ là chú chó săn nhỏ dính người, khi nhớ lại là lắc mình biến thành con sói đuôi to lạnh lùng.Dư An An chửi thầm, lúc mất trí nhớ thì ngày nào cũng gọi cô là Tiểu Điềm Điềm, đến khi nhớ lại hết tất cả thì gọi là Dư tiểu thư.Dư tiểu thư cái đầu em gái nhà anh, bà đây không ra đòn sát thủ là không biết vị trí mình ở đâu đúng không?Giang Ly phát hiện ra xương quai xanh của Dư An An rất đẹp, chân Dư An An vừa dài vừa thon, đôi môi của Dư An An nhìn thật ngọt ngào, dáng của Dư An An…Chết tiệt, dù anh không nhớ rõ nhưng cũng chỉ có cảm giác với cô.Chú chó săn mất trí nhớ VS Tiểu Điềm Điềm theo trường phái nhan khống phúc hắcKỹ sư IT cao cấp VS biên tập chuyên mục thám hiểm bên ngoài.Nam chính có kỹ năng kiếm tiền siêu giỏi, luôn bảo vệ nữ chính hết mình, trình độ dính người đạt đến mức cao nhất, khả năng làm nũng cũng vô cùng nhuần nhuyễn.PS: Lời văn không thiên về các bước sinh tồn ở không gian hoang dã, thật sự không phải, không phải, tuyệt đối không phải, hãy nhìn gương mặt nghiêm túc của tôi đi!Tag: Yêu sâu sắc, Thiên chi kiều tử, Nghiệp giới tinh anh, Ngọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Dư An An, Giang Ly | Vai phụ: Rất nhiều tiền| Cái khác: Siêu nhiều tiềnMột câu tóm tắt: Nam chính nhà tôi mạnh vô cùng.

8/10
Bìa truyện

Nữ nhân mặc y phục cung nữ, cổ áo bị kéo xuống tận eo, lộ ra bả vai trần cùng hai chiếc bánh bao trắng nõn căng tròn bị nam nhân mút lấy. Tiếng mưa rào rào rất to nhưng không thể lấn át âm thanh mút mát chùn chụt khiến nàng đâm ra đỏ mặt. Nam nhân mặc y phục bằng gấm vóc lụa là, có lẽ là công tử nào đó. Đột nhiên Lạc Tương Ly thấy miếng ngọc bội thắt ở eo hắn có khắc chữ "Lý", nàng đoán chắc hắn là Lý Thiếu Lan, con trai duy nhất của Lý thái phó.... Thân hình hắn cao lớn, Lạc Tương Ly có thể nhìn thấy sườn mặt tuấn mỹ của hắn, đôi mắt phượng hẹp dài quyến rũ. Hắn là gã nam nhân duy nhất khiến nàng liên tưởng đến dáng vẻ lẳng lơ, lúc nào cũng cợt nhả trêu đùa nàng.

8/10
Bìa truyện
Thể loại: Ngôn Tình , Sắc

Mùa hè được tạo thành từ những gì? Cánh đồng hoang, pháo hoa và tàu ngầm. Và Trình Trục có một bí mật liên quan đến một đồng tiền xu.***Tiếng còi truyền đến từ trạm canh gác phía xa giống như một con dao cắt ngang bầu trời.“Nhìn đằng kia, em thấy gì?”Trình Trục nhìn qua, cô không thấy gì.Chỉ có vùng biển yên tĩnh và thuyền bè.“Có người trở về với chiếc thuyền trống rỗng.”Lần này Trình Trục nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ, chủ thuyền chán nản lên bờ.Cô hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”“Còn có thể làm gì được nữa? Ăn rau trộn thôi.” Tư thế của Tôn Minh Trì nhàn nhã, anh tuỳ ý giơ tay lên, chỉ về phía xa: “Thuyền chạy trên nước, gió êm sóng lặng là chuyện bình thường, gió nổi mây phun cũng là chuyện bình thường. Không có ai làm việc trên thuyền mà lại bỏ thuyền vì sóng lớn, cũng không có ai sẽ không bao giờ ra khơi nữa chỉ vì một lần trống lưới.”Tôn Minh Trì dựa vào rào chắn, hơi nghiêng người nhìn ra xa: “Muốn thành công thì phải chịu rủi ro tương ứng, không có ai vì sợ rủi ro mà tránh thử tất cả mọi thứ.”Trình Trục im lặng.***Có vẻ như Trình Trục đã mất hứng thú với việc hỏi Tôn Minh Trì yêu cô từ khi nào. Cô lười biếng dựa vào Tôn Minh Trì và nói: “Không tiếp tục nữa à? Sao lại kiềm chế thế? Không phải là anh không được đấy chứ?”Tôn Minh Trì đã hoàn toàn miễn dịch với những câu khiêu khích kiểu này. Anh nhìn vẻ mặt không hài lòng của cô, khẽ mỉa mai: “Em không mệt à?”“Sắp tới muốn mệt cũng không được.”“Em nói hợp tình hợp lý thật đấy.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Khiết Vãn

Trình Viễn ôm con ma men Thời Dao vào lòng, chẳng hiểu cô uống nhiều thế nào mà say đến mức đi lại cũng không vững. Cậu gọi điện cho Lý Huân đến đón Trình Mộng Nhiêu, còn mình thì giúp cô tìm một phòng khách sạn. "Cố Phàm, đồ tra nam nhà anh! Sao anh còn chưa chết đi chứ?" Thời Dao ú ớ vài câu nghe không rõ, cả người hoàn toàn dựa hẳn vào lòng cậu. Trình Viễn hơi ghé sát vào cô, muốn nghe cho rõ Thời Dao nói gì. "Bà đây không đủ quyến rũ sao? Một mình tôi anh còn chê chưa đủ à? Vì sao phải lén sau lưng tôi dây dưa với người khác?"

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Ổ Xà Lơ

Cô mở khóa cửa, đặt chiếc cặp lên mặt tủ giày bên cạnh lối đi, sau đó búi tóc cho gọn gàng rồi bắt đầu cởi quần áo của mình ra. Từ chiếc áo vest màu xám đen, cho đến chân váy ngắn, áo sơ mi trắng, tất, áo ngực ren đen và quần lót, mỗi lần cởi ra thứ gì cô đều gấp lại, đặt nó gọn gàng ở bên cạnh chiếc cặp. Sau khi đã hoàn toàn khỏa thân, lúc ấy cô mới đi vào phòng khách. Một người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha. Cô cúi đầu trước hắn: "Xin chào, tôi đã đến rồi." "Ừ, bàn hơi bụi. Hãy lau nó đi.” Người đàn ông ra lệnh.

8/10