Bìa truyện
Tác giả: 妻主万安

Văn án: Hoàng huynh h/ận ta đến tận xươ/ng tủy. Cho rằng ta đã đẩy bạch nguyệt quang của huynh ấy rơi xuống vực. Sau này hắn đăng cơ vi đế, bạch nguyệt quang của huynh ấy mặc thường phục quay trở về,sắc phong lên làm hoàng hậu. Mà ta, bị nh/ốt vào trong U Đình tĩnh mịch, sống không bằng ch*t. Hắn cho phép bạch nguyệt quang của mình lăng nhục ta, chà đạp lên tôn nghiêm của ta, buộc ta phải quỳ xuống xin lỗi nàng. Lại không biết , ta đã bị trúng đ/ộc, sẽ không còn sống được bao lâu nữa. Khi nàng ta đắc ý khoe mình đã mang th/ai long tử, lúc đó ta đã lấy đ/ao giấu trong tay áo , một đ/ao đ/âm vào bụng của nàng: “Thích Oản Oản, cùng ch*t đi!” Sau khi gi*t ch*t Thích Oản Oản, ta cũng ch*t vì đ/ộc dược phát tác. Nhưng không ngờ tới, sau khi mở mắt ra, ta đã sống lại vào năm ta 16 tuổi. Thích Oản Oản còn chưa nhảy vực giả ch*t, ta vẫn còn là công chúa Đường Nguyệt kim tôn ngọc quý. Nhìn thấy Thích Oản Oản lại muốn lặp lại chiêu trò như kiếp trước, ta lạnh lùng cười. Ch*t giả? Ta làm ngươi biến thành ch*t thật! Tác giả: 妻主万安

8/10
Bìa truyện

Gả Nhầm

Hoàn thành
Tác giả: 樱桃小酒

Ta là đích nữ của Hầu phủ, lại bị ép gả cho một tú tài nghèo. Tú tài sớm đã mất cha, trong nhà chỉ có một người mẹ góa. Sau khi thành hôn, phu quân lạnh nhạt, mẹ chồng làm khó. Cha lại một mực bắt ta nhẫn nhịn, phải hiếu thuận. Cho đến khi ta bất ngờ nhận ra mẹ chồng vậy mà là người trong lòng khi xưa của cha. Ông ta gả ta vào nhà đó chỉ là để giúp con trai của người trong lòng thay đổi địa vị.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 椰椰芒芒 等

Văn án: Đêm tân hôn, Bùi Túc s/ay rư/ợu hoa mắt, suýt chút nữa một mông ngồi ch*t ta. Chờ hắn lấy lại tinh thần, một tay xách ta lên trên đùi của hắn. Nhíu mày, vẻ mặt buồn bực: “Nhỏ như vậy! Rốt cuộc bệ hạ ban phu nhân hay là nữ nhi cho ta vậy?” “Ta không nhỏ, ta đã đến tuổi thành hôn rồi!” Ta giơ nanh múa vuốt mà giãy giụa, nắm tay đ/ánh lên người hắn như đang gãi ngứa cho hắn. Hắn cười nhạo một tiếng, ánh mắt giống như đuốc, đ/á/nh giá ta từ trên xuống dưới. Rồi sau đó lắc đầu, nhẹ nhàng ôm ta lên giường tân hôn, đắp chăn cho ta: “Nhóc con, đi ngủ sớm một chút mới có thể cao lên.”

8/10
Bìa truyện

Âm Dương Nhãn

Hoàn thành
Tác giả: 想想就不出

Văn án: Đậu xanh, tôi thế mà xuyên vào trong tiểu thuyết mình viết. C/ứu bé!...... Đây đúng là thế giới của tiểu thuyết linh dị rồi…. Nói cách khác, con qu/ỷ bên trong là qu/ỷ thật...... Khi ý thức được tất cả, tôi khóc th/ét mặt mày t/ái m/ét, sợ tới mức qu/ỷ r/út c/ổ ngay cạnh cũng thè lưỡi theo. Đúng vậy, tôi xuyên thành nữ phụ b/i th/ảm trời sinh có đôi mắt âm dương. Có mắt mắt âm dương chẳng phải là điều k/inh kh/ủng nhất sao? Có thể nhìn thấy rõ thảm cảnh của mỗi một con qu/ỷ trước khi ch*t. Dễ hiểu hơn thì tôi chính là nhân vật rất quan trọng, là người có âm dương nhãn duy nhất trong toàn bộ câu chuyện, giúp cho nam nữ chính vượt qua những chuyện m/a qu/ái. Nhưng là một nhân vật nữ phụ đáng thương, trời sinh có mắt âm dương liền bị cho là bất hạnh, sinh ra bị vứt bỏ, được cô nhi viện thu dưỡng. Vì thế tôi đành thiết lập cho nhân vật này dành phần lớn thời gian tập trung giúp nam nữ chính cùng nhau trải qua những chuyện q/uỷ dị rồi sinh tình cảm. Nhưng nếu như bổn mẫu thân đã tới, còn mang theo bàn tay vàng biết toàn văn nội dung vở kịch, vậy thì tất nhiên là không thể để cho nam nữ chính phải chịu ủy khuất rồi!

8/10
Bìa truyện

1."Chia tay đi" "Anh đi/ên rồi sao?" "Thật đó" "Lý do là gì?" "Em nấu cơm quá khó ăn" "……" <Còn tiếp>

8/10