Bìa truyện

Bạn trai tôi có một "Bạch Nguyệt Quang" đã mất. Tất cả mọi người đều nói: người sống không thể đ/á/nh bại kẻ đã ch*t. Được thôi. Vậy tôi sẽ hồi sinh cô ta sống lại, rồi đ/á/nh bại cô ta! Tôi quyết định dùng cỗ máy thời gian xuyên không về quá khứ, trở thành bạn cùng bàn của Bạch Nguyệt Quang, c/ứu cô gái ấy khỏi tự kết liễu đời mình. Trao cho cô ấy ánh sáng, trao cho cô ấy tình yêu, trở thành hậu phương vững chắc của cô ấy. Không ngờ cuối cùng… Chính tôi lại trở thành Bạch Nguyệt Quang trong lòng cô ấy. Thật hài hước.

8/10
Bìa truyện

Ngụy giáo sinh xưng danh thầy giáo. Hôm nay, giả mạo làm cảnh sát đến đón học sinh tan học. Hắn không xuất trình thẻ ngành, không có số hiệu cảnh sát, không có quân hàm, cũng không liên hệ phụ huynh. Hắn chỉ ghé sát lại gần học sinh, thần bí kéo cổ áo để lộ dòng chữ bên trong: “Cảnh sát Khâm Diễn, chính trực công minh.” “Đồ lư/u m/a/nh!”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 丁十三

Tôi xuyên thành nữ sinh ôm con bỏ chạy trong truyện tổng tài bá đạo. Lúc này người đang ngồi trên xe bỏ trốn. Sau khi hiểu rõ tình hình, tôi dứt khoát liên lạc với bá tổng. “Tôi có th/ai rồi, mau đến đón tôi.” Do đó, tôi mẫu bằng tử quý* trở thành bà chủ giàu có nhà hào môn. *Mẫu bằng tử quý: mẹ phúc nhờ con. Không ngờ mấy tháng sau, có một người đàn ông lạ mặt bấm chuông cửa. Anh ta nhìn tôi với ánh mắt hung á/c nham hiểm: “Rốt cuộc em muốn chạy đến khi nào?”

8/10
Bìa truyện

Tôi là con gái của người giúp việc. Trước khi q u a đ ờ i, mẹ đã dặn tôi Nhà họ Phó đối với chúng ta có ân rất lớn. Con chỉ có thể rời đi khi đã trả hết n/ợ ân tình. Kể từ ngày hôm đó, tôi luôn ở bên cạnh Phó Thời Viễn. Nhưng mãi không tìm ra được cách để báo ân. Đến hôm nay, Phó Thời Viễn đã b á n tôi. “Không phải cô muốn báo ân sao? Đây là cơ hội để cô thể hiện điều đó.”

8/10
Bìa truyện

Trước khi ta bị mất trí nhớ, điện hạ đã đem lòng yêu một nữ nhân khác. Ngọn lửa th/iêu rụi tất cả, từng thanh gỗ đổ đ/è lên chân ta. Chàng ấy vội vã lao về phía ta, nhưng khi nghe thấy tiếng khóc của Diệu Nương, chàng ấy lại quay trở lại tìm ki/ếm nàng ta. Vào ngày hôm đó, cả khuôn mặt ta bị bỏng nặng, lở loét và vô cùng đ/au đớn. Trước kia chàng ấy từng nói rằng ta rất mỏng manh, không thể chịu một chút thương tổn nào. Ngày hôm đó chàng lại không biết ta đã phải chịu rất nhiều đ/au đớn. Có lẽ khi ta quên chàng ấy đi, ta sẽ không phải chịu đựng những tổn thương như vậy nữa.

8/10