Bìa truyện
Tác giả: Mộc Lâm Hầu

Khi Thẩm Cẩn Niên sáu tuổi, nhà hàng xóm Trình gia có một bé gái nhỏ. Cậu theo người lớn đến thăm một lần, nhìn thấy trên giường là một bé con nhỏ xíu, mềm mại, cậu lập tức thích ngay. Cậu chỉ vào bé gái cười nói: "Em gái!" Mẹ Thẩm cười sửa lời cậu: "Không phải em gái đâu, xét theo vai vế, con phải gọi là cháu gái nhỏ." Thẩm Cẩn Niên sáu tuổi không hiểu em gái và cháu gái nhỏ khác nhau thế nào, chỉ nhớ câu mẹ nói: "Sau này phải bảo vệ tốt Hòa Hòa nhé." Cậu thầm lặp lại cái tên của cô bé trong lòng, Hòa Hòa.

8/10
Bìa truyện

Tháng mười một, vào một buổi tối trong chuyến công tác của tôi, chồng gửi một tấm ảnh sau khi tắm cho tôi. Trong ảnh, anh đang cởi trần nửa thân trên và đứng trước gương ở bồn rửa mặt. Anh khoe thân thể với tôi, nhưng tôi lại tinh mắt phát hiện, chiếc lọ nhỏ màu đen của tôi đã bị thay đổi vị trí, từ trên kệ để đồ chuyển xuống bên dưới. Một người đàn ông như anh dùng đồ dưỡng da của nữ làm gì? Tôi nghi ngờ trong nhà có phụ nữ, nhưng lúc đó không thể về được, cũng không muốn đ/á/nh rắn động cỏ. Vả lại, lỡ như tôi đoán sai thì sao? Giữa tháng mười hai, tôi lại đi công tác, nhưng tôi cố ý về sớm hơn dự kiến. Thấy anh không có nhà nên tôi đã gọi cho anh, anh nói đang ở quán bar với đám bạn. Tôi trực tiếp đi đến quán bar mà chúng tôi thường tới. Anh quả thực đang ở cùng với đám bạn, ngồi ở chỗ gần cửa sổ, đám bạn đang hò reo cổ vũ anh và "em gái" của anh ôm hôn nhau. Đứng ở cửa ra vào, nghe thấy bọn họ lớn tiếng hò reo, tôi tức đến run người, các tế bào đều đang gào thét: Xông qua đó, xông qua đó! Đánh ch*t đám khốn nạn này!

8/10
Bìa truyện

Lục Hằng coi tôi là anh em huynh đệ chí cốt. Còn tôi thì chỉ muốn cởi quần anh ấy. Trong bữa tiệc sinh nhật, tôi tắt đèn, lấy hết can đảm tỏ tình với hắn: "Em thích anh từ hồi còn chưa có răng khôn!" Đèn vừa sáng lên, cảnh tượng đầu tiên tôi thấy là hắn và cô bạn thân nhất của tôi đang hôn nhau đến mức nước bọt kéo thành sợi. Hôn xong, hắn quay lại thấy tôi đứng run như cá rô đóng đ/á. "Vừa nãy em nói muốn cởi quần ai ấy nhỉ?" Tôi cuống cuồ/ng chỉ bừa sang tên bạn cùng phòng của hắn. "À Ờ, cái anh này! Bạn cùng phòng của anh." Lục Hằng nheo mắt lại: "Bạn cùng phòng nào? Ký túc xá bọn anh chỉ có đúng một đứa đang ế thôi đấy." Tôi gật đầu lia lịa: "Ừ ừ, chính là anh ấy." Kết quả là, không lâu sau, tôi bị một kẻ tóc nhuộm vàng chóe, trông như đại m/a vương chuyên đi b/ắt n/ạt, chặn ở góc lớp. Tôi r/un r/ẩy lắp bắp: "Thật ra… đó chỉ là hiểu lầm." Hắn nhả khói mỉm cười q/uỷ dị, ngón tay gõ nhịp trên khóa thắt lưng: "Ngoan, tự động qua đây tháo dây lưng cho anh nào." Tôi: "???"

8/10
Bìa truyện

Trùng phùng

Hoàn thành

Vào buổi tụ họp bạn bè, anh công thành danh toại, dẫn theo bạn gái xinh đẹp tới. Cô ta nói: “Nếu như ban đầu cô không buông tay thì có lẽ bây giờ vị trí phu nhân Tập đoàn Phó thị đã là của cô rồi.” Anh ngồi ở phía đối diện, ôm lấy cô bạn gái, sắc mặt lãnh đạm: “Đều đã là quá khứ cả rồi.” Tôi vẫn luôn mong chờ một cuộc trùng phùng đẹp đẽ. Thế nhưng đã quá muộn rồi. Dưới ánh nhìn của anh, tôi âm thầm che giấu vết s/ẹo trên cổ tay, miễn cưỡng cười cười: “Đúng vậy, hai chúng ta… từ lâu đã chẳng còn qu/an h/ệ gì nữa rồi.”

8/10
Bìa truyện

An manh

Hoàn thành
Tác giả: 乌昂为王

Năm bạn trai tôi nghèo nhất, tôi đã đề nghị chia tay với anh. Sau này, khi anh thành công rực rỡ, lại dùng đủ mọi cách để cưới tôi. Mọi người đều nói, tôi là "bạch nguyệt quang" của anh, là người vợ mà anh yêu thương nhất. Nhưng rồi, mỗi đêm anh đều đưa những người phụ nữ khác nhau về nhà, làm t a n n á t trái tim tôi, biến tôi thành trò cười trong giới. Còn tôi, không khóc không gào, lặng lẽ ở trong phòng sách, không bao giờ cản trở chuyện vui của anh. Anh t ứ c g i ậ n đến p h á t đ i ê n, h ô n tôi một cách d ữ d ộ i, thì thầm hỏi tôi: "Em không g h e. n à?" Anh không biết rằng, tôi đã mắc b ệ n h. Trong từng ngày mà anh đ i ê n c u ồ n g trả th/ù tôi, tôi âm thầm đếm ngược xem mình còn sống được bao nhiêu ngày nữa.

8/10