Bìa truyện
Tác giả: Hàn Dung Hân

Tại Minh Giới, trong Huyễn Cảnh, mọi người cho rằng dáng vẻ tiêu điều, xơ xác này là vốn dĩ sao???Không! Thật ra trước kia Minh Giới cũng vô cùng xinh đẹp, một nơi cũng có hoa cỏ, có cây cối, một nơi mộng ảo không khác gì tiên cảnh.Thế mà hiện giờ sót lại chỉ toàn là mây đen, một bầu trời đen kịt không thấy chút ánh sáng nào!Xác chết thây ma chất thành đống trải suốt mấy trăm dặm máu tươi nhuộm đỏ con sông. Tiếng khóc thét, tiếng ai oán, nỗi uất ức oán giận của các ác linh quỷ dữ hoá thành sát khí tàn sát nhân loại. Thiên Giới và Phàm giới đang rơi vào cảnh lầm than!...Bên bờ sông Vong Xuyên....Ở đó vừa xảy ra một cuộc đại chiến giữa tiên với ma. Tên Ma tôn giả trốn thoát còn lại, người còn sống chả còn mấy ai đa số đều bỏ mạng ở cuộc chiến vô nghĩa kia. Thiên giới và các giới khác có thể sẽ bị phá hủy. Đáng lẽ ra nàng không quan tâm đến việc của Thiên Giới chỉ vì nó có liên quan tới chàng nên....

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Hoa Tri Hiểu

Hán Việt: Xuyên thư hậu ngã dưỡng đích nam chủ hựu quải liễuTác giả: Hoa Tri HiểuSố chương: 2129 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Mạt thế, Xuyên việt, Ngọt sủng, Trọng sinh, Hệ thống, Tùy thân không gian, Xuyên thư, Thương chiến, Cường cường, Đô thị tình duyên, Pháo hôi, Nữ cường, Nghịch tập, 1v1, Thị giác nữ chủVăn ánMạt thế tiến đến, nhiệm vụ của Tô Hạm Nhất là bảo hộ một người nam nhân.Lần đầu tiên, Tô Hạm Nhất đem hắn đương tổ tông hầu hạ, nhưng hắn Đ·Ã CH·ẾT.Lần thứ hai, Tô Hạm Nhất cảm giác khả năng là chính mình không đủ quan tâm hắn, đem hắn đương nhi tử chiếu cố, nhưng hắn lại Đ·Ã CH·ẾT.Lần thứ ba, Tô Hạm Nhất cảm giác hẳn là nên rèn luyện người nam nhân này có năng lực tự bảo vệ bản thân, đem hắn đương đồng đội bồi dưỡng, nhưng hắn lại lại Đ·Ã CH·ẾT.Lần thứ tư, Tô Hạm Nhất cảm giác đến khả năng chính mình không đủ nghiêm khắc, nỗ lực bồi dưỡng hắn trở thành cao thủ, nhưng hắn lại lại lại Đ·Ã CH·ẾT.Lần thứ năm, Tô Hạm Nhất giận dữ, ai còn không phải cái tiểu công chúa! Nàng quyết định đem nam nhân coi như một đống tường, dỗi thiên dỗi địa đối tất cả mọi thứ, tìm đường chết, tìm đường chết, và tìm đường chết, kết quả nam nhân khai quải, nhiều lần hóa hiểm vì an.Gần nhất, Lục Trạm Lâm cảm thấy mỗi lần Tô Hạm Nhất nhìn chính mình biểu tình thực quỷ dị, tựa hồ muốn nói, ngươi như thế nào còn chưa có chết?

8/10
Bìa truyện

Một sơ cấp mỹ dung ở cổ đại một sớm xuyên qua, trở thành một nông phụ bị bán cho hán tử ở nông thôn.Nhìn căn nhà cỏ lung lay sắp đổ, trượng phu chân bị tàn tật, còn có đứa trẻ gầy trơ xương, nông phụ thở dài, phải cố gắng làm giàu mới được...

8/10
Bìa truyện

Ngậm muỗng vàng sinh ra, có phải là một điều thật sự hạnh phúc???Đối với Lâm Diệp thì đó thật là một điều đáng giá để vui vẻ, bởi vì hắn có thể sống một cuộc sống tự do tự tại, không phải lo lắng mưu sinh.Nhưng mọi thứ đều thay đổi, từ khi hắn sử dụng mũ trò chơi mà hắn mong đợi, sau đó chiếc mũ nổ tung...Mọi thứ chưa kết thúc,Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới, Lâm Diệp vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã không còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi.Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết.Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ?Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng.Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân?Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”

8/10
Bìa truyện

Editor + beta:buonkhongtenGiáo sư Thư Thanh Ca là thiên tài trẻ tuổi của y học Trung Quốc ở thế kỷ 21, bởi vì thỏa mãn ý thích muốn nghiên cứu một gốc thảo dược thần bí nên trúng độc mà chết, lại không nghĩ rằng linh hồn của mình xuyên qua dị giới, đầu thai đến Du Long đại lục. Hạng Thiên Ca – nàng là đích nữ của Hạng gia. Từ khi sinh ra trên khuôn mặt đã có vết bớt hình con rồng đen xấu xí, người người gọi là yêu nghiệt bị nguyền rủa, người gặp người sợ. Năm lên sáu tuổi, trong buổi khảo nghiệm năng lực, nàng bị đặt cho biệt danh là phế vật, không cách nào tu luyện, bị cả gia tộc vứt bỏ, người gặp người ức hiếp. Trừ bỏ phụ thân, mẫu thân luôn luôn yêu thương, sủng ái nàng vô vàn.Hạng Thiên Ca thế nhưng bình tĩnh tự nhiên, hừ, một thân tài hoa kiếp trước là thiên tài y học lại có thể để cho các ngươi chà đạp. Kiếp trước nàng là người nghiên cứu y học, chế tạo dược liệu, tinh thông võ thuật há lại để cho Hạng gia làm khó dễ sao.Một tay xây dựng thế lực, củng cố địa vị, che chở người thân, bảo vệ tôn nghiêm của chính cả nhà mình, Hạng gia dám đấu với nàng, chỉ có sống không bằng chết. Ở Đại Vũ hoàng triều này, Hạng Thiên Ca ta muốn là được!Các ngươi sợ hãi khuôn mặt xấu xí của ta, chế giễu ta, hoàn toàn coi thường ta, ức hiếp ta, truy sát ta... Nhưng các ngươi quên rằng một khi không giết được ta, để cho Long hồn thức tỉnh, lấy Viêm hỏa luyện thể, thuế thai hoán cốt, dược thảo thần bí kia, từ đó về sau phế vật biến thiên tài, dung mạo tuyệt sắc lấy Long hồn làm khế ước, độc dược làm bạn, luyện đan, điều khiển vạn thú, kia con đường cường hãn, ai dám tranh phong, chỉ có một chữ: Giết!Đoạn ngắn: Lần đầu gặp "Ô ô, tỷ tỷ, tỷ tỷ, luân gia cũng muốn ăn đùi gà. . . " Vùng hoang vu, một con thú nhỏ màu vàng xa lạ ôm lấy bắp chân của nàng, nước mắt rơi giàn giụa ướt một mảng lông trên má.Hạng Thiên Ca cúi đầu, một tay xách lên con thú kia, cười tà ở trước mắt quơ quơ, chỉ tới khi tiểu tử choáng đầu hoa mắt mới nói,"Ở đâu ra tiểu Cẩu? Lại có thể nói? Còn muốn ăn đùi gà? Không thể cho! "Vèo " một tiếng bóng dáng thú con đã trở thành một điểm nhỏ càng bay càng xa."Đông" thú con màu vàng ngã chỏng vó, mắt nổi đom đóm, té ở mặt đất dưới chân nam tử dung mạo “xinh đẹp” hơn cả nữ nhân, hắn nhếch miệng cười ôn nhu "Chủ Ngân, chủ Ngân, Luân gia không có lừa gạt đến đùi gà, tỷ tỷ kia thật hung dữ, không chỉ có đem người của gia giống như ném ném xuống, còn không cho Luân ăn đùi gà, chẳng lẽ Luân gia không thể sao? Ô ô"Nam tử tuấn dật, nhẹ nhàng nhặt lên thú nhỏ, sau một khắc vẻ mặt trở nên dữ tợn vô cùng, vung tay ném cái búa đốn củi, hùng hổ hướng về Hạng Thiên Ca đi tới" Hừ, cư nhiên lại có thể đối đãi với tiểu sủng vật của lão tử như vậy, chẳng lẻ sủng vật của lão tử không đáng yêu sao? nhìn Lão tử đều đoạt hết đùi gà của ngươi xem”.

8/10