Bìa truyện

Âm Dương Nhãn

Hoàn thành
Tác giả: 想想就不出

Văn án: Đậu xanh, tôi thế mà xuyên vào trong tiểu thuyết mình viết. C/ứu bé!...... Đây đúng là thế giới của tiểu thuyết linh dị rồi…. Nói cách khác, con qu/ỷ bên trong là qu/ỷ thật...... Khi ý thức được tất cả, tôi khóc th/ét mặt mày t/ái m/ét, sợ tới mức qu/ỷ r/út c/ổ ngay cạnh cũng thè lưỡi theo. Đúng vậy, tôi xuyên thành nữ phụ b/i th/ảm trời sinh có đôi mắt âm dương. Có mắt mắt âm dương chẳng phải là điều k/inh kh/ủng nhất sao? Có thể nhìn thấy rõ thảm cảnh của mỗi một con qu/ỷ trước khi ch*t. Dễ hiểu hơn thì tôi chính là nhân vật rất quan trọng, là người có âm dương nhãn duy nhất trong toàn bộ câu chuyện, giúp cho nam nữ chính vượt qua những chuyện m/a qu/ái. Nhưng là một nhân vật nữ phụ đáng thương, trời sinh có mắt âm dương liền bị cho là bất hạnh, sinh ra bị vứt bỏ, được cô nhi viện thu dưỡng. Vì thế tôi đành thiết lập cho nhân vật này dành phần lớn thời gian tập trung giúp nam nữ chính cùng nhau trải qua những chuyện q/uỷ dị rồi sinh tình cảm. Nhưng nếu như bổn mẫu thân đã tới, còn mang theo bàn tay vàng biết toàn văn nội dung vở kịch, vậy thì tất nhiên là không thể để cho nam nữ chính phải chịu ủy khuất rồi!

8/10
Bìa truyện

Bạn trai cũ bị k ế t á n t ử h ì n h. Mùa đông năm thứ hai, tôi đang ở siêu thị tình cờ bắt gặp anh. “Anh chưa c h ế t?” Anh ấy nhíu mày “T r ù ẻo ông đây à?”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 棠蝶

Sau khi tôi đổi tên Wechat thành “Tiểu Vương phục vụ mai táng AAA”, nửa đêm bỗng dưng nhận được một tin nhắn. "12 giờ đêm hôm nay, ngã tư đường, giúp anh tiễn một cỗ qu/an t/ài. Nhớ mặc váy dài màu đỏ, anh thích em mặc váy đỏ nhất.” Người gửi tin nhắn là bạn trai cũ của tôi. Tôi cho rằng đối phương đang nói đùa, chứ thật ra là muốn quay lại với tôi. "Cần qu/an t/ài làm gì? Cần tôi đưa tang cho anh à?” Không ngờ là sau khi bạn thân biết tin. Lại nhíu ch/ặt mày lại. "Váy đỏ đưa tang, trắng đỏ đụng sát! Đây là đại hung, có người muốn cậu bồi táng.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 樱桃小酒​

Con gái trong làng tôi không cần làm việc đồng áng. Của hồi môn tốt nhất của chúng tôi chính là một cơ thể với da thịt trắng ngần. Bởi vì chúng tôi phải dùng chính cơ thể của mình để câu lươn vọng nguyệt. Lươn vọng nguyệt coi thịt thối làm thức ăn, chúng có thân vàng mắt đỏ, là một loại thực phẩm vô cùng bổ dưỡng. Chỉ có cô gái câu được lươn vọng nguyệt mới có tư cách lấy chồng. Nhưng tôi, lại không cẩn thận làm lươn vọng nguyệt của chị gái chạy mất…

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 白述

Chị gái chạy trốn với người ta, tôi bị bố mẹ bắt thay gả cho con trai của trưởng làng. Ngày diễn ra đám cưới, trưởng làng đưa người đào hầm đất dưới cây bách già ở đầu làng, lấy ra Trạng Nguyên Hồng* được ch/ôn xuống cách đây ba mươi năm. Không ngờ rằng, qua ba tuần rư/ợu, mọi người mới phát hiện, dưới đáy vại rư/ợu đó lại giấu một th* th/ể nữ xinh đẹp! Từ sau ngày hôm đó, đàn ông trong làng dần dần phát đi/ên như chó hoang, còn dung mạo của phụ nữ thì càng ngày càng giống th* th/ể nữ kia. Càng q/uỷ dị hơn là, từng người bọn họ đều lần lượt mang th/ai… *Trạng Nguyên Hồng là loại rư/ợu truyền thống của Trung Quốc. Ngày xưa, ở vùng Thiệu Hưng, nếu sinh bé trai, gia đình sẽ ch/ôn những vò rư/ợu Trạng nguyên hồng dưới đất, hy vọng rằng khi lớn lên, con trai sẽ lên kinh ứng thi, đậu trạng nguyên. Lúc con vinh quy bái tổ, gia đình sẽ đào những vò rư/ợu Trạng nguyên hồng lên đãi khách, báo tin vui. Dĩ nhiên vạn người đi thi thì chỉ có một người chiếm ngôi đầu bảng vàng, cho nên trên thực tế Trạng nguyên hồng thường được dùng để chiêu đãi khách khi con trai kết hôn.

8/10