Sư Tử Trấn Trạch
Hoàn thànhTrước cửa nhà tôi có đặt một đôi sư tử đ/á nhỏ xíu, chỉ cao mười phân. Hàng xóm chụp ảnh rồi đăng lên nhóm chat trong khu dân cư. 【Dễ thương quá trời, cho xin link m/ua với!】 Nhưng có người lập tức tag tôi: 【Sư tử lớn trấn trạch, sư tử nhỏ canh m/ộ. Nhà chị thành âm trạch rồi! Đúng là sẽ "mất mạng" thật đấy!】
Kẻ Bạc Tình
Hoàn thànhCả trường đều biết, tôi là simp lỏ, nịnh bợ nam thần Chu Hàn một cách h è n mọn. Anh ta thích đôi giày bóng rổ nào, tôi sẵn sàng làm việc quần quật suốt hai tháng để m/ua tặng anh ta. Anh ta cùng nữ thần của khoa vào khách sạn, tôi không ngại đội mưa đêm khuya mang cho anh một hộp b a o c a o s u loại… mát lạnh. Chu Hàn và đám bạn anh ta cười nhạo tôi: "Ngay cả c h ó cũng không nịnh hót được bằng như cô ta." Họ không biết rằng, tôi đã kích hoạt hệ thống hoàn tiền khi làm simp lỏ. Toàn bộ số tiền tôi tốn cho Chu Hàn đều được hoàn lại gấp 100 lần vào tài khoản của tôi. Ngày mà tôi tích góp đủ một trăm triệu nhân dân tệ, tôi lập tức c ắ t đ ứ t, biến m ấ t không một dấu vết. Năm năm sau, tại một buổi đấu giá, chúng tôi tình cờ gặp lại. Chu Hàn – người từng k h i n h th ư ờ ng và g h é t bỏ tôi – giờ đây mắt đỏ hoe, nhìn tôi chằm chằm không rời: "Em có biết, anh đã tìm em suốt bao lâu rồi không?" Tôi lùi lại một bước, mỉm cười lịch sự nhưng xa cách: "Xin lỗi, anh là ai nhỉ?"
Uống thuốc Bắc không?
Hoàn thànhTôi là con nuôi của nhà họ Hoắc. Lòng lang dạ sói lại đi thích anh cả nhà họ Hoắc – Hoắc Dũ Châu, vì chút lương tâm còn sót lại, tôi ngày ngày uống th/uốc bắc để "chữa gay". Một hôm khi tôi vào bếp sắc th/uốc, phát hiện Hoắc Dũ Châu cũng ở đó, trên tay còn cầm bát th/uốc quen thuộc. Tôi hoảng hốt nói: “Anh ơi! Anh đang uống gì vậy?!” Hoắc Dũ Châu tựa lưng vào bàn bếp, hơi cúi đầu đáp: “Ngày nào em cũng uống, lại còn hỏi anh?” Tôi vội vã bịa ra: “Em uống để chữa… yếu sinh lý.” Hoắc Dũ Châu bật cười khẽ, hỏi: “Thế uống rồi có tác dụng không?” Tôi đáp: “Uống chưa đủ lâu, cần phải kiểm tra lại.” Ánh mắt Hoắc Dũ Châu tối lại, anh ấy uống một ngụm th/uốc bắc, rồi bóp cằm tôi, ghé sát lại. “Nào, để anh kiểm tra cho em.”
Dư Tiên Phần 1
Hoàn thànhBà nội đã dùng chính mạ//ng số//ng của mình để đổi lấy quẻ xăm của tôi, chỉ để lại một con rắn sữa, rồi dặn dò tôi: Sau khi nuôi nó lớn, thì phải qu//ăng nó đi! Sáu năm sau, trên đường trở về nhà, tôi đã bị một người đàn ông đầy qu//yến r//ũ và m//a m//ị chặn đường. Đôi mắt hắn ta đỏ ngầu, như phát đi//ên mà ôm lấy tôi. “Tại sao, lại muốn bỏ ta lần nữa à?”
Bạn Cùng Phòng Có Mưu Đồ Với Tôi
Hoàn thànhTôi mắc chứng khao khát da thịt, một ngày không chạm vào người khác sẽ bị sốt. Để chữa bệ/nh, tôi để mắt đến bạn cùng phòng của tôi, Đào Lãng Triệt. Mỗi đêm, canh lúc cậu ta ngủ, tôi lén bò lên giường, chạm vào bắp chân cậu ấy. Khi bị phát hiện, cậu ấy chỉ cười hiền lành và giúp tôi giữ bí mật. Tôi cảm kích, dần trở nên táo bạo hơn. Cho đến khi đang "chữa bệ/nh", tôi bị Đào Tư Thần - anh trai cậu ấy - bắt tại trận. Tôi gượng gạo giải thích: "Ôi... tôi không phải bi/ến th/ái, cũng không phải gay đâu." Đào Tư Thần cười lạnh một tiếng, kéo eo tôi vào: "Dạo này anh đây cũng mắc chứng bệ/nh lạ..."