Tổng Tài Tuyệt Ái Tình Thê
Hoàn thànhTrác Thành Quân và Hàn Lập Y chưa từng yêu sâu đậm nhưng xui khiến lại cùng nhau có một đêm mặn nồng. Một đêm đã thay đổi tất cả, thay đổi thân phận của một cô thư kí bé nhỏ trở thành Trác thiếu phu nhân, thay đổi mối qu/an h/ệ vốn đang tốt đẹp của hai người trở thành mối h/ận không có đường lui.Để rồi, đêm tiệc mừng vui của nhà họ Trác, có một người phụ nữ đem sự sống của con mình làm quà h/iến t/ế cho sinh thần của ba ruột nó!Và kết cục cô nhận lấy..."Hàn Lập Y, cô phải trả giá, không sinh được hai đứa nhỏ khác đền cho tôi, cô đừng mong thoát khỏi nhà họ Trác!"
Mặt Trời Nhỏ Của Tổng Tài Tàn Tật
Hoàn thànhTôi là sinh viên được bảo trợ của kim chủ t/àn t/ật Tần Giang Hà, cũng có thể gọi là bé đường của anh. Sau khi tốt nghiệp tôi leo lên chiếc xe lăn của ông chủ. H.ôn người đàn ông tự cao tự đại đang nói những lời á.c ý với mình đến khi mặt anh ấy đỏ bừng, anh cất thanh âm cục cằn: “Tiêu Nhuận, không có tác dụng gì đâu. Tôi không có cảm giác…. M.ẹ nó, không có cảm giác gì.” Tôi h.ôn lên từng centimet, trong khoảnh khắc nào đó, Tần Giang Hà đã cứng đờ. Tôi hôn khẽ vào tai Tần kim chủ: “Thật gh/ê t/ởm ư, cơ thể tôi còn bị chính bản thân mình hôn đến mức hưng phấn rồi này mà anh kêu không cảm giác? Đồ dối trá.” Kim chủ xứng đáng bị bị ph/ạt!
Năm đầu tiên sau khi kết hôn, anh cho phép tôi bước vào thư phòng của mình. Kết hôn năm thứ hai, anh cho phép tôi đến công ty tìm anh. Kết hôn năm thứ ba, anh cho phép tôi chạm vào đồ dùng cá nhân của mình. Kết hôn năm thứ tư, anh cho phép tôi gọi anh là “chồng” khi ở bên ngoài. Kết hôn năm thứ năm, anh mang về một đứa trẻ, yêu cầu nó gọi tôi là “mẹ” và gọi anh là “bố.” Mà mẹ ruột của đứa bé là thư ký riêng của anh. Đến đây, với cuộc hôn nhân không có tình cảm này, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. “Chúng ta ly hôn đi.”
Đôi Mắt A Chiêu
Hoàn thànhVăn án: Trước khi ch*t, tôi đã hiến giác mạc của mình cho thái tử gia Bắc Kinh. Ngày hắn thấy lại được ánh sáng, nhìn tôi tràn đầy ch/án gh/ét mà nói: “Cho dù cô có làm như vậy, tôi cũng sẽ không yêu cô”. Tôi không nói gì, chỉ là một lần rồi lại một lần chạm vào mắt hắn. Sau này, tôi ch*t rồi. Hắn như phát đ//iên mà ôm lấy tôi, mãi đến khi nhìn thấy di thư của tôi, hắn mới bàng hoàng tỉnh ngộ. Hóa ra người tôi muốn c/ứu từ đầu đến cuối không phải là hắn. Mà là chủ nhân thực sự của đôi mắt đó.
Lạc Hoa Hữu Ý
Hoàn thànhVăn án: Hoàng đế bí mật nói với ta rằng sự trong sạch của hắn mất rồi. Muốn ta giúp hắn tìm ra kẻ đầu sỏ đó. Ta nhìn hoàng đế hồi lâu, không dám nói cho hắn biết... người đó chính là ta. Sau đó, bụng ta to lên. Hoàng đế chỉ vào bụng ta, hỏi đây là cái gì. Ta đáp: “Trong bụng có một khối u, xin bệ hạ cho thần cáo lão về quê.”