Tống Nguyên
Hoàn thànhVăn án: Vào năm thứ mười sau khi gả cho Bùi Diễn, hắn lập đích tỷ làm hậu. Còn ta phải lấy thân nuôi cổ đ/ộc, thay nàng giải đ/ộc. “Nguyên Nguyên, chỉ là Vo/ng Ưu Cổ mà thôi. Quên hết thảy ưu phiền, không tốt sao?” Tốt, đương nhiên là tốt rồi. Ta ăn Vo/ng Ưu Cổ trước mặt hắn, như hắn mong muốn, ta bắt đầu "Vo/ng Ưu". Quên đi chuyện bị hắn giáng xuống làm thiếp. Quên đi bát th/uốc ph//á th//ai mà hắn ban cho. Quên đi chuyện đã từng yêu hắn như mạng sống. Sau đó ta khó hiểu hỏi tỳ nữ: "Bệ hạ thật k/ỳ qu/ái.” "Ta cười với chàng ta, sao chàng ta còn khóc?"
Hồi Ức Bị Lãng Quên
Hoàn thànhVăn án: Bố tôi m/ất tr/í n/hớ rồi, ông nhớ được tất cả mọi người, ngoại trừ tôi và mẹ. Ông đã trở về với đại gia đình của mình mà chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy ông qua TV. Rồi mẹ đưa tôi tới chỗ của ông ấy. Ông ấy nói rằng: "Đứa nhỏ có thể ở lại, còn về cô, tôi chả có chút ký ức nào." "Hơn nữa..." Ông ấy nhìn đôi chân bị t/ật của mẹ và nói tiếp: " Sao tôi lại có thể chịu có con với một kẻ t/ật ng/uyền được chứ." Mẹ tôi cũng chẳng khóc: "Miễn là anh chăm sóc con tốt là được, tôi đồng ý l/y h/ôn" Sau đó mẹ cũng quên đi bố. Thế nhưng sau này bố lại v/an n/ài bà đừng quên ông ấy. ☁ Tác giả: 布偶小姐
Xoáy Tình
Hoàn thànhTôi thức tỉnh vào đúng lúc đang c/ưỡ ng ch/ế yêu cậu thiếu gia thật. “Đ c/m đồ c/ầ m th ú!” Mắt cậu ấy đỏ hoe, giọng gi/ận d ữ vang lên trong khi x/i ề ng x/í c h loảng xoảng vì v/ù n g v/ẫ y. Nhưng càng nghe cậu ấy m/ắn g, tôi lại càng k/íc h đ/ộ ng! Ngay cả động tác c/ở i quần cậu ấy cũng trở nên gấp gáp hơn. Nhưng ngay giây tiếp theo, trong đầu tôi chợt xuất hiện một đoạn cốt truyện: Trong nguyên tác, cậu ấy chính là nhận vật thụ được tất cả mọi người yêu thương, có một đống ông chồng vừa giàu vừa quyền thế. Thế mà vì tôi nhanh chân đến trước, những người đó mới quay sang c/ăm gh/ét tôi đến tận xươ/ng tủy. Chưa kể, tôi còn ch/i ế m đ/o ạt vị trí thiếu gia thật sự của cậu ấy. Kết cục, tôi không chỉ bị b án vào quán tr/ai b/a o mà cuối cùng còn bị ch*t th/ả m, x/á c bị vứt tung tóe khắp c/ốn g rãnh b/ẩ n th ỉu… Chỉ nghĩ đến đó thôi, tay tôi r/un r/ẩy, vô thức kéo lại quần áo cho cậu ấy, lắp bắp: “Đừng… đừng để bị cảm lạnh!”
Đêm giao thừa trước bình minh
Hoàn thànhTôi t/ự s*t rồi. Vào đêm giao thừa mà nhà nhà quây quần bên nhau. Nhưng tôi không ngờ rằng, người chồng cũ vẫn luôn không để tâm đến tôi lại phát đi/ên b/áo th/ù những người đối xử không tốt với tôi sau khi tôi ch*t. Lại còn muốn tuẫn táng vì tình theo tôi. Nhưng lúc tôi còn sống, rõ ràng anh ta không hề yêu tôi mà.
Anh ấy ngủ rồi, điện thoại để ở đầu giường nửa đêm lại sáng, weixin nhảy lên mấy dòng tin nhắn, tôi thấy tò mò liền cầm lên lướt. Là bạn học nữ đồng môn thạc sĩ của anh ấy, dùng ngữ khí hưng phấn, đáng yêu nói với anh rằng giảng viên hướng dẫn đã cho cô ấy một công việc. Lướt lên trên tôi mới phát hiện trong 1 năm gần đây, ngày nào họ cũng nói chuyện với nhau. ----------------- Dịch bởi: Hũ Mật Ngọt - 蜂蜜罐, vui lòng không reup! Ng/uồn: Zhihu