Bìa truyện
Tác giả: Lâm Quyện

Kim chủ hỏi tôi nếu anh ấy ch*t, liệu tôi có 4 4 vì tình không. Tôi vừa hút th/u ố c vừa mặc quần, nói sẽ không. Tôi sẽ chỉ ngựa không ngừng vó câu tìm ki/ếm người khác. Anh ấy cười đến rơi nước mắt, m/ắ ng tôi là kẻ vô tình. Sau đó, b/ệ/n h tim của anh ấy trở nên nghiêm trọng hơn, gần như không thể sống sót, ngoài việc ghép tim thì không còn cách nào khác. Tôi nhìn báo cáo độ tương thích của chúng tôi. Quyết định hiến tim của mình cho anh ấy.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 沙拉咸酱

Văn án: Ta trọng sinh rồi, trọng sinh vào năm ngày trước khi nhà ta bị tịch biên tài sản. Kiếp trước mẫu thân sớm đã biết tin, ép Tạ Xuân cưới ta, bà ấy lại cùng phụ thân l/ưu v/ong m/ất m/ạng. Không lâu sau khi kết hôn, Tạ Xuân lại bỏ mặc ta, khiến ta phải sống ở quê nhà trong tâm trạng u sầu cả đời. Kiếp này, ta sẽ không tìm ki/ếm sự báo đáp lòng tốt nữa, từ chối kết hôn với Tạ Xuân. Không muốn, nhưng mắt hắn lại đỏ cả lên.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Chấp Mộng

Văn án: Một cô gái xuyên không đã đ/oạt lấy c/ơ th/ể của tôi. Sau khi người thân và chồng chưa cưới của tôi phát hiện ra, bèn gi/am cô ta lại, h@nh h/ạ cô ta, để mặc người khác l/ă/n/g nh/ụ/c cô ta. Cô gái xuyên không khóc lóc nói “Đều do lỗi của em, nếu như việc gi/ày v/ò em có thể khiến mọi người thoải mái hơn một chút, thì cứ bắt em làm gì cũng được.” Dần dần, gia đình tôi không đành lòng, chấp nhận cô ta. Chồng chưa cưới của tôi nói với cô ta: “Nếu như ngay từ đầu người tôi gặp là em thì tốt biết mấy.” Tất cả mọi người đều yêu thương cô ta. Sau đó, tôi xuyên trở về. Bọn họ bảo tôi trả cô gái xuyên không lại cho bọn họ, tr/ách m/ắng tôi á/c đ/ộ/c. Tôi quyết định trả lại, bọn họ lại hối h/ận. Nhưng lần này, tôi sẽ không thể trở về được nữa.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 抹茶时光​

Thái tử yêu nàng c/âm vì đã c/ứu mình, cố chấp muốn từ hôn với ta. Ta có lòng tốt khuyên nhủ: "Thân cô thế cô, nàng không nơi nương tựa, chi bằng nạp làm thiếp trước.” Nàng c/âm tự cảm thấy mình bị s/ỉ nh/ục, ôm nỗi x/ấu hổ tức gi/ận mà t/ự v*n. Mười năm sau, việc đầu tiên khi thái tử ngồi vững hoàng vị là phế hậu vị của ta, diệt cả toàn tộc ta. “Đây là thứ mà các ngươi n/ợ Xước Xước.” Tỉnh lại lần nữa, đúng vào ngày tiệc sinh thần mười sáu tuổi của ta. Người ngồi trên cao hỏi ta có ước nguyện gì. "Ước nguyện duy nhất là mong thái tử điện hạ và Liễu cô nương… bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm.” Ta cung kính cúi người: "Bệ hạ, xin ban hôn cho hai người ạ!”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 渡羽

Ngày mối tình đầu Lục Tư Hiên đính hôn, tôi đã đồng ý lời cầu hôn của Hàn Dực Thần. Anh chờ tôi tám năm, cuối cùng cũng cưới được tôi. Bốn năm sau hôn nhân, con gái ba tuổi của chúng tôi gặp t a i n ạ n, mãi mãi rời xa thế gian. Anh c ă m h ậ n tôi đến cực điểm: "Là em đã hại c h ế t Noãn Noãn rồi, giờ có thể vô tư mà đi tìm mối tình đầu của em rồi." Tôi cảm thấy vị m á u t a n h ngọt trào lên miệng, mắt nhìn trân trân cảnh anh vui vẻ bên tình mới. Giấy chẩn đoán u n g t h ư dạ dày trong tay tôi bị tôi vò thành một cục rồi n é m vào thùng rác. Ba tháng sau, Hàn Dực Thần q u ỳ g ố i trước giường bệ/nh của tôi, giọng nghẹn ngào: "Hứa Niệm, c/ầu x/in em, đừng bỏ anh lại một mình." Đáp lại anh, chỉ là cơ thể lạnh dần và bất động của tôi.

8/10