Anh Đã Cho Đi Quá Nhiều
Hoàn thànhTác giả: 白泽丧葬用品店 Giới thiệu: Tôi là thanh mai trúc mã của Thái tử gia trong giới nhà giàu Bắc Kinh, Ôn Húc, sau khi lớn lên theo lời hai bên gia đình trở thành vợ anh! Anh nói: “Tôi chỉ coi cô như em gái! Danh phận phu nhân nhà họ Ôn tôi có thể cho cô, nhưng những thứ khác thì không thể!” Nhìn tài khoản ngân hàng mỗi năm có thêm một tỷ nhân dân tệ làm sinh hoạt phí và tiền tiêu vặt, tôi hòa nhã nắm tay anh: “Không sao, anh cho em đã đủ nhiều rồi.” Nhưng khi tôi chủ động lấy đơn ly hôn ra, định nhường chỗ để anh và tình yêu đích thực của anh ở bên nhau, Ôn Húc vốn lạnh nhạt lại thay đổi sắc mặt, thậm chí còn gi/ận dữ x é t o ạ c đơn ly hôn. “Tiền chu cấp ba nghìn tỷ? Tô Uyển, sao em không đi c ư ớ p luôn đi???” Tôi: “À, c ư ớ p đây! Nộp tiền ra đây mau!”
Nam Thần Lạnh Lùng Hóa Ra Là Chúa Hề?!
Hoàn thànhSau khi bị xe đụng, tôi bất ngờ nghe được suy nghĩ của nam thần lạnh lùng nổi tiếng ở trường: [Sao nóng thế nhỉ, có phải tại anh đây cao http://189.65 cm nên gần mặt trời quá không?] Lúc đầu tôi tưởng mình bị ảo giác, nhưng rồi lại nghe thấy: [Bé Rùa nhỏ thì không lo rồi, vì ẻm cao có 178 cm thôi, hahahahaha.] Không may, tôi cao đúng 178. Tôi không chắc "rùa nhỏ" có phải là mình hay không, nên thử tiến lại gần anh ấy, quả nhiên lại nghe thấy: [Ô mai ca vợ sắp chạm vào mình, tim đang đ/ập thình thịch như trống, ôi, không biết khi nào mới được ôm hôn vợ đây?] Vì vậy, tôi giả vờ bị vấp, ngã thẳng vào lòng nam thần.
Đều Là Trai Thì Ngại Gì Ai
Hoàn thànhGiáo thảo thua trò chơi “Thật hay thách”, hình ph/ạt là phải hôn tôi. Có tin x/ấu, tôi là nam. Tin x/ấu hơn, tôi đồng tính, còn hắn kỳ thị đồng tính. Vào lúc tôi nghĩ rằng hắn sẽ quay đi, thì hắn đột nhiên lao đến…
Phạm Quy Đắm Say
Hoàn thànhTôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đò/n gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát đi/ên vung nắm đ/ấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
Có Không Giữ Mất Đòi Lại
Hoàn thànhTôi đã tỏ tình với bạn cùng phòng của mình, Cẩm Sầm. Nhưng hắn lại treo tôi lên trên diễn đàn trường, công khai t//ử h/ình. "Bạn cùng phòng của tôi là tên bi/ến th/ái thích đàn ông, thật gh/ê t/ởm!" Bất đắc dĩ, tôi bị chuyển phòng ký túc xá. Bởi vì, bạn cùng phòng mới của tôi cũng giống như tôi, sẽ không chán gh/ét tôi. Nhưng Cẩm Sầm lại trở nên cuống cuồ/ng. Hắn giống như mắc bệ/nh, mỗi đêm đều ngồi lì trong phòng ký túc xá của tôi đến khi đèn tắt mới đi.