Bìa truyện
Tác giả: 布偶小姐

Văn án: Bố tôi m/ất tr/í n/hớ rồi, ông nhớ được tất cả mọi người, ngoại trừ tôi và mẹ. Ông đã trở về với đại gia đình của mình mà chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy ông qua TV. Rồi mẹ đưa tôi tới chỗ của ông ấy. Ông ấy nói rằng: "Đứa nhỏ có thể ở lại, còn về cô, tôi chả có chút ký ức nào." "Hơn nữa..." Ông ấy nhìn đôi chân bị t/ật của mẹ và nói tiếp: " Sao tôi lại có thể chịu có con với một kẻ t/ật ng/uyền được chứ." Mẹ tôi cũng chẳng khóc: "Miễn là anh chăm sóc con tốt là được, tôi đồng ý l/y h/ôn" Sau đó mẹ cũng quên đi bố. Thế nhưng sau này bố lại v/an n/ài bà đừng quên ông ấy. ☁ Tác giả: 布偶小姐

8/10
Bìa truyện

Em gái họ ch*t trong nhà tân hôn của tôi, dì họ khởi kiện lên tòa án đòi bồi thường năm trăm vạn. Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, tòa án phán tôi bồi thường hai mươi vạn tiền an ủi. Dì họ không cam tâm, giả mà dọa tôi phát đi/ên, giam giữ tôi, yêu cầu bạn trai tôi ki/ếm tiền đền bù cho bọn họ. Thế nhưng, bọn họ nào biết, căn nhà đó và bạn trai tôi đều được làm từ giấy, ngay cả tôi cũng là một người giấy.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Mạn Vu

Sau khi chia tay với thái tử gia Kinh Khuyên, tôi đã lén kết nối với camera an ninh nhà anh ấy. Ban đầu chỉ là muốn nhìn tr/ộm con mèo nhà anh. Nhưng hình ảnh trong camera dần dần trở nên ‘vừa mờ vừa lem’. Anh khoe cơ bụng như thể không có ai xung quanh, khoe chiếc nhan sắc ba trăm sáu mươi độ không góc chớc của mình. Từ việc thèm muốn con mèo của anh, tôi chuyển sang thèm thuồng cơ thể ấy. Nửa năm sau, người nào đó thấy tôi chậm chạp mãi không chịu hành động, cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa. Đêm khuya, tôi lại lén mở máy ra. Trông thấy vị thái tử gia Kinh Khuyên đang nằm ở trên giường, áo ngủ nửa kín nửa hở, trông vừa gợi cảm lại vừa quyến rũ. Tôi vô thức nuốt nước bọt, sau đó nghe thấy anh ấy lười biếng nói: “mật khẩu nhà vẫn chưa đổi, em có thể qua đây xem.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 李铜钱

Xuyên vào thế giới ABO, trở thành tiểu thiếu gia pháo hôi chuyên b/ắt n/ạt nam chính Tiêu Vọng. Vì bảo vệ tính mạng, Tiêu Vọng bị người giễu cợt, tôi vì hắn thiệt chiến quần nho. (Bắt ng/uồn từ truyện Tam quốc diễn nghĩa, liên quan đến Gia Cát và Khổng Minh; tranh biện kịch liệt, đ/á/nh đổ luận điểm của một loạt đối phương.) Tiêu Vọng bị gia tộc loại trừ, tôi phái vệ sĩ tới làm chỗ dựa cho hắn. Tiêu Vọng hỏi tôi tại sao đối tốt với hắn như vậy. Tôi nói: "Đều là anh em, giúp một tay thì có gì sai?" Sau khi phân hóa, Tiêu Vọng cầm một tờ đơn xin kết hôn với mức độ phù hợp gen 100% đến tìm tôi. Hắn nói: "Đều là anh em, kết hôn thì có gì sai?" Tôi coi hắn như anh em, hắn lại muốn kết hôn với tôi, thật là một tên A á/c đ/ộc.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Màu nâu nhạt

Ta trời sinh ng/ực to. Tiểu thư sợ cô gia không cầm lòng được, bèn gả ta cho Tiêu tướng quân - người từ chiến trận trở về nhưng bị trọng thương. Lúc tiễn ta ra cửa, nàng có phần chột dạ, vừa đi vừa khuyên nhủ: “Dẫu Tiêu tướng quân không thể hành phòng, nhưng cũng coi như ngươi thoát nỗi thống khổ sinh nở.” “Ngươi chớ lo, nam nhân bất lực nơi phòng the, hẳn là có tài năng phi phàm khác." Sau đó, đêm đêm ta đều phải khẩn c/ầu x/in tha. Thật muốn hỏi tiểu thư một câu… Vì cớ gì Tiêu tướng quân cái gì cũng giỏi vậy?

8/10