Bìa truyện
Tác giả: 白框凉太子

Văn án: Tôi và người đã b/ắ/t n/ạ/t mình thành người yêu rồi… Trước tấm gương trong nhà tắm, hơi nước mờ ảo cũng không thể che đi những v/ết h/ằn gai mắt trên người tôi. Trên cổ tay là những v/ết th/ương do đầu th/uốc l/á của hắn để lại, bên ngoài cũng đã kết vảy. Hắn đẩy cửa ra, châm một đ/iếu th/uốc trước mặt tôi. Tôi vô thức r/un r/ẩy, nhưng một giây sau, hắn lại hời hợt dập đ/iếu th/uốc ngay trên cổ tay mình, vị trí v/ết th/ương giống y hệt với tôi, “Đã thoải mái hơn chút nào chưa, Khanh Khanh?” Tôi cụp mắt: “Trầm Diên Tri, cũng đã 7 năm rồi, tại sao vẫn quay lại tìm tôi?”

8/10
Bìa truyện

Tác giả: Vệ Vũ Edit: Trăng chưa từng nhàn rỗi - 月未曾闲 -------- Giới thiệu: Trên lớp học online, bạn trai quên tắt mic. Hơn 200 người đã nghe toàn bộ cuộc hẹn hò của anh ta với đàn em. Ngày hôm sau, bạn trai bàn với tôi về việc kết hôn, còn đàn em khoá dưới ngọt ngào đòi tôi tặng quà sinh nhật. Cả lớp lặng lẽ nhìn hai người diễn kịch, không một ai nói với họ rằng hôm qua mic còn chưa tắt. Vì mọi người, đều là đồng minh cho việc b/áo th/ù của tôi.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 如期

Bạn trai cũ của tôi là tuyển thủ esport đang nổi. Ngày tôi đến trụ sở của anh ấy để phỏng vấn công việc trợ lý, anh nhìn thấy tôi, mắt sáng lên: "Đây là cây son anh tặng em mà." Tôi mỉm cười nói: "Bởi vì tình yêu đã quá hạn nhưng son môi thì chưa chắc." Sau này quản lý nói với tôi, trên sân thi đấu hôm đó Kỳ Dương thể hiện xuất sắc, nhanh chóng lấy được MVP toàn trận. Tôi cười thầm: "Vẫn là ấu trĩ như vậy."

8/10
Bìa truyện

Tôi cư/ớp mất vị trí số một toàn khối của Chu Nhiễm, ngày hôm sau, thanh mai trúc mã của cô ta đã tỏ tình với tôi. Anh ta dùng gương mặt yêu nghiệt ấy, nhìn tôi rồi hỏi: "Đến thế giới của anh, cùng anh làm học sinh cá biệt được không?" Tất nhiên là được rồi. Tôi đồng ý ngay lập tức, hôn lên đôi môi mà tôi đã thèm khát bấy lâu. Sau đó, thành tích của tôi từ từ tụt dốc đến mức xếp chót lớp, còn thân thể của Lục Dĩ Ninh thì bị tôi "ăn sạch" từ trong ra ngoài. Cho đến ngày kết thúc kỳ thi đại học, anh ta chủ động hôn tôi lần đầu tiên, ngỏ ý muốn tôi cùng anh ta vào cao đẳng. Tôi biết, đó mới là mục đích cuối cùng mà anh ta tiếp cận tôi. Nhưng lần này, tôi chỉ nhẹ nhàng lắc lắc tờ giấy báo trúng tuyển của Thanh Hoa trong tay: "Một năm qua chơi với anh rất vui." "Nhưng tương lai nặng quá, tôi không thể theo anh được."

8/10
Bìa truyện

Văn án: Một ngày thức dậy, khu dân cư bị phong tỏa. Tôi chưa kịp dự trữ thức ăn, nhìn vào tủ lạnh còn sạch sẽ hơn cả mặt mình, tôi sững sờ. Sau năm ngày khổ sở ăn cơm trắng, tôi quyết định nhắm tới người yêu cũ sống đối diện. Đêm tối trời, tôi lén lút vào nhà anh. Khi đang vui vẻ lục lọi trong tủ lạnh hai cánh của anh, anh mặc đồ ngủ xuất hiện như h/ồn m/a ở cửa bếp. Đèn LED của tủ lạnh chiếu vào mặt tôi, trắng bệch. “Tôi nói tôi là một h/ồn m/a đi ngang qua, anh tin không?” Tôi ôm ch/ặt bông cải xanh, rau cải thảo, khoai tây và nấm kim châm, nhìn chằm chằm vào anh. Anh nhướng mày, đ/á/nh giá tôi từ trên xuống dưới, “M/a nghịch ngợm à?” “Không,” tôi ôm ch/ặt đồ ăn, “M/a đói…” Anh ngây người vài giây, rồi bật cười.

8/10