Bìa truyện

Vì việc làm ăn, từ nhỏ tôi đã bị cha đưa đến Cố gia làm bạn chơi của tiểu thiếu gia. Nói chung là ăn nhờ ở đậu nhìn vẻ mặt người khác mà sống, nhưng theo người khác mà nói, tôi sống còn tốt hơn tiểu thiếu gia. Có thể nói Cố Sầm Lễ quan tâm tới tôi, sợ tôi xảy ra chuyện. Một ngày trước khi xuất ngoại, anh s/ay rư/ợu chặn tôi ở một góc gọi tôi là vợ, hôn rồi ôm tôi.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 清晓晓清​

1. Cô là nữ chính, nữ chính trong tiểu thuyết ngư/ợc luyến bị tr/a t/ấ/n đến ch*t. Cô cũng vừa mới biết điều đó. Vừa rồi bị bốp bốp bốp cho mấy cái t/át, đầu óc choáng váng xây xẩm, trong đầu vụt qua một tia sáng khiến cô tự nhận thức được. Tô Thanh Tiêu từ nằm chuyển sang ngồi, h/oảng s/ợ không biết thế giới này là thật hay giả, mình là người hay là qu/ỷ. “Chị ơi, sao chị còn ngồi đây?” Một đứa trẻ với vẻ mặt lo lắng chạy tới, trợn mắt nhìn xung quanh, thỉnh thoảng lại quay đầu lại như đang cảnh giác xem có ai đang đi theo mình, cố tình nhỏ giọng xuống vì sợ người khác nghe thấy. Nhìn thấy dấu tay trên mặt Tô Thanh Tiêu, bỗng dưng bĩu môi: “Mẹ lại đ/ánh chị à? Chị có đ/au không? Em thổi thổi giúp chị nhé…. Phù — Phù —” Cậu bé thổi rất nhẹ nhàng và cẩn thận, sợ làm đ/au cô. Đây là em trai của cô, nhưng không phải là em ruột. Bối cảnh trong tiểu thuyết có nhắc đến: Vào năm bão tuyết, bác gái Kiều mang về một bé gái ba bốn tuổi về đưa cho đứa con trai thứ hai của mình nuôi. Tô Thanh Tiêu chính là cô bé này. Năm nay, có lẽ vài ngày tới cô sẽ được cha mẹ ruột đón về, nhưng gia đình đó đã có một cô con gái nhỏ, cô bị cô em gái này nhắm tới, bôi nhọ khắp nơi, khiến bố mẹ ruột không thích cô cho lắm, đoạt lấy tình yêu thương của cả nhà. Sau đó…

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 尚安

Văn án: Tài khoản mạng xã hội của tôi bị h/ack. Tên l/ừa đ/ảo dùng tài khoản ấy nhắn tin cho bạn bè người thân của tôi để v/ay ti/ền. Hắn nhắn cho nam thần của tôi: “Chồng ơi, anh có ở đó không ?” Tình yêu thầm kín suốt mười năm của tôi cứ thế bị phát hiện mất rồi. ☁ Tác giả: 尚安

8/10
Bìa truyện

Mượn Mặt

Hoàn thành
Tác giả: 金子心

Văn án: Ta là mỹ nhân nổi tiếng ở vùng Lĩnh Nam, khi vừa đến tuổi cập kê thì ta mắc phải một căn b/ệnh lạ. Thôi gia cô phụ giới thiệu cho ta một vị đại phu giỏi nhất, phụ thân lập tức đưa ta đi chữa b/ệnh. (Cô phụ: chồng của cô hay còn gọi là cô cô) B/ệnh còn chưa chữa khỏi, cô phụ lại hỏi mượn ta một thứ đồ. Nửa năm sau, Thôi quý phi dùng khuôn mặt của ta trở thành đệ nhất sủng phi trong hậu cung, Thôi gia cũng thuận lợi dựa vào địa vị của con gái mà lên như diều gặp gió. Khi ta bước vào cửa Thôi gia lần nữa, cô cô và cô phụ vậy mà lại đóng cửa không muốn tiếp. Bọn họ chắc là đã quên rồi, đồ vật đi mượn có lý nào lại không phải trả lại?

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 阿林

Trong khi tắm tại nhà tắm Đại học Bắc Kinh. Một giọng nam quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai tôi: [Ai he he...... Bạn cùng phòng phía nam của tôi thân thiện đáng yêu nha.] [Tắm rửa còn phải mặc quần đùi.] Tay xách thùng nước màu đỏ của tôi cứng đờ, hoảng lo/ạn ngẩng đầu lên. Đối diện với ánh mắt như sói như hổ của người bạn cùng phòng. [A a a cậu ấy nhìn tôi, khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ, thật sự muốn hôn một cái.]

8/10