Bìa truyện
Tác giả: Yoyo

Tôi là nữ diễn viên biết tiết kiệm tiền nhất trong làng giải trí. Để tiết kiệm tiền, tôi đã tạo một tài khoản và giả vờ có mối qu/an h/ệ yêu đương. Tiết kiệm được một nửa, bạn trai cũ là ngôi sao điện ảnh đ i ê n c u ồ n g t ấ n c ô n g tôi. “Người đàn ông đó thật sự là một tên c ặ n b ã và k e o k i ệ t, lần nào cũng bắt em phải chi tiền, mọi người nhìn xem, nếu tôi là hắn tôi sẽ không làm như vậy.” “Em có thể cho tôi cơ hội không? Tôi giàu hơn hắn ta và tôi sẵn sàng lo cho em nhiều hơn những gì em đã bỏ ra.” “Quên đi, nếu em đã thích hắn ta như vậy thì thứ tôi làm cho em chỉ có thể là cho em nhiều tiền hơn nữa, nhưng xin em hãy giấu tên tôi, bằng không tôi sẽ rất m ấ t m ặ t.” Cư dân mạng lại được dịp b ù n g n ổ.

8/10
Bìa truyện

Bạn trai cũ bị k ế t á n t ử h ì n h. Mùa đông năm thứ hai, tôi đang ở siêu thị tình cờ bắt gặp anh. “Anh chưa c h ế t?” Anh ấy nhíu mày “T r ù ẻo ông đây à?”

8/10
Bìa truyện

Tôi thầm mến sếp của mình đã lâu mà mãi không dám tỏ tình. Hôm qua, tôi đột nhiên mơ thấy bà nội đã m ấ t ba năm trước. Trong mơ, bà nói với tôi: "Yên tâm đi, bà đã giúp cháu sắp xếp xong rồi!" Vậy là hôm sau, tôi r u n r ẩ y gõ cửa văn phòng sếp: "Sếp, chuyện hai đứa mình yêu nhau, bà nội của tôi đã nói với sếp rồi nhỉ?"

8/10
Bìa truyện

Ngày x/á/c nhận mắc u/ng t/hư, tôi c/òng tên sếp luôn chèn ép mình vào đầu giường, đùa bỡn không sót một chỗ nào trên người anh ta. “Có thích như vậy không, hửm? Nói đi.” Đêm hôm đó, uy nghiêm của người làm sếp cùng với chiếc áo sơ mi cao cấp được may đo tỉ mỉ của anh ta nằm vương vãi trên sàn nhà. Từ đó, mỗi khi nói chuyện với tôi, anh ta luôn giữ khoảng cách ba bước. Phách lối được một tháng thì bệ/nh viện lại báo rằng chẩn đoán nhầm. Tối hôm đó, tôi bị người đàn ông trong bộ vest ép vào bàn làm việc ở văn phòng Tổng giám đốc. “Có thích như vậy không, hửm? Khóc đi.” Hai tiếng ngắn ngủi ấy trở thành “mười năm khó quên nhất” của tôi trong một năm sau đó.

8/10
Bìa truyện

Kẻ Bạc Tình

Hoàn thành

Cả trường đều biết, tôi là simp lỏ, nịnh bợ nam thần Chu Hàn một cách h è n mọn. Anh ta thích đôi giày bóng rổ nào, tôi sẵn sàng làm việc quần quật suốt hai tháng để m/ua tặng anh ta. Anh ta cùng nữ thần của khoa vào khách sạn, tôi không ngại đội mưa đêm khuya mang cho anh một hộp b a o c a o s u loại… mát lạnh. Chu Hàn và đám bạn anh ta cười nhạo tôi: "Ngay cả c h ó cũng không nịnh hót được bằng như cô ta." Họ không biết rằng, tôi đã kích hoạt hệ thống hoàn tiền khi làm simp lỏ. Toàn bộ số tiền tôi tốn cho Chu Hàn đều được hoàn lại gấp 100 lần vào tài khoản của tôi. Ngày mà tôi tích góp đủ một trăm triệu nhân dân tệ, tôi lập tức c ắ t đ ứ t, biến m ấ t không một dấu vết. Năm năm sau, tại một buổi đấu giá, chúng tôi tình cờ gặp lại. Chu Hàn – người từng k h i n h th ư ờ ng và g h é t bỏ tôi – giờ đây mắt đỏ hoe, nhìn tôi chằm chằm không rời: "Em có biết, anh đã tìm em suốt bao lâu rồi không?" Tôi lùi lại một bước, mỉm cười lịch sự nhưng xa cách: "Xin lỗi, anh là ai nhỉ?"

8/10