Chấp Niệm
Đang raVăn án: Tôi đã ngủ với thiếu gia Bắc Kinh của trường, Khương Hoán. Hôm đó tan học, tôi tình cờ nhìn thấy Hệ Hoa đang ngồi trên đùi của Khương Hoán trong phòng piano: “Anh không sợ Phùng Miên gh/en sao?” Giọng điệu của Khương Hoán thản nhiên: “Ngày đầu tiên biết tôi tra sao?” Ba năm sau tại buổi họp lớp, tôi đã có bạn trai mới. Nửa đường tôi bị hắn kéo vào một góc vắng, anh ta áp sát người vào người tôi. Khương Hoán cúi đầu hôn tôi, đ/ố k/ỵ đến phát đ//iên: “Hắn ta có chiều chuộng em như tôi không?”
Người nhân bản
Đang raTôi đưa con gái 10 tuổi tới chùa chiền cầu phúc. Con gái quỳ dưới đất, vô cùng thành kính: “Xin Bồ T/át phù hộ mẹ, phù hộ bố, phù hộ ông nội.” Chỉ duy nhất không hề nhắc tới bà nội. Tôi hỏi: “Tại sao con không nói phù hộ cho bà nội?” Con gái tỏ ra bình tĩnh, trả lời: “Bởi vì con có nói cũng sẽ vô dụng.” Ngày hôm sau, bà nội đã ch*t.
Không Lối Thoát
Đang raVăn án: Sau khi c//ắt c//ổ t//ay t//ự s//át, một tiếng hét chói tai vang lên bên tai tôi. Người trước mặt nghẹn ngào hét lên với giọng đầy ph/ẫn n/ộ: "Tống Hựu! Sao cậu dám ch*t? Cậu dám ch*t ư? Mạng của cô là do anh ấy dùng mạng sống đổi lấy, cậu dựa vào đâu mà lại ch*t?” Tôi đã không còn nghe rõ cậu ấy đang nói gì nữa, cũng không có ý thức để đáp lại. Dù có nghe thấy, tôi cũng không thể trả lời, bởi vì tôi là một người c/âm. Mọi người đều biết, đại tiểu thư kiêu ngạo và phách lối thường ngày là một người c/âm. Nhưng họ không hề biết rằng, thực ra tôi chẳng phải là tiểu thư con nhà giàu, mà chỉ là một sản phẩm thí nghiệm, không bằng cả một con súc vật.
Anh À! Yêu Em Đi!
Đang raVăn án: Sau khi bị tên bạn trai kh/ốn k/iếp c/ắm s/ừng, tôi lập tức đến tìm k/ẻ th/ù không đội trời chung của hắn. Đối mặt với lời tỏ tình của tôi, Cố Trọng Hoài ngước mắt cười nhẹ: “Tôi không nhận đổ vỏ.” Ánh mắt tôi chân thành: “Cho dù em yêu anh thật lòng, cũng không được ạ?” Cố Trọng Hoài trầm mặc. Sau đó, anh bị tôi tán đổ thật. Bạn trai suy sụp g/ào th/ét: “Con nhỏ đó n/ói d/ối như cuội, anh đừng có bị nó l/ừa.” Cố Trọng Hoài đ/ạp hắn ngã lăn ra đất, mỉm cười vừa tao nhã vừa lịch sự: “Em ấy yêu tôi, nếu không sao mấy lời nói dối dễ nghe như thế, em ấy lại không nói với cậu”